Diệp Anh thậm chí còn cố gắng thở nhẹ nhất có thể, sợ đánh thức người bên cạnh.
"Ngủ chưa?" Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên.
"..." Tim Diệp Anh giật thót, cô không muốn trò chuyện lúc nửa đêm khi đang trùm chăn kín mít. Bầu không khí này, nói chuyện gì cũng kỳ quặc.
"Ngủ rồi à?" Giọng nói của người đàn ông đột nhiên lại gần, hơi thở phả vào mặt cô.
Diệp Anh nhắm chặt mắt, cố gắng giữ bình tĩnh.
Người đàn ông dường như không có ý định rời đi ngay lập tức, hơi thở ấm nóng phả vào mặt cô, khiến cô cảm thấy ngứa ngáy khó chịu.
Diệp Anh biết mình không thể giả vờ lâu hơn nữa, cô giả vờ ngái ngủ đưa tay lên dụi mắt, rồi từ từ mở mắt ra.
Đèn trong phòng không bật, chỉ có ánh trăng mờ ảo chiếu vào.
Cô vừa nhìn đã bắt gặp đôi mắt long lanh như cười như không của người đàn ông, như được điểm xuyết ánh sao, sáng ngời trong bóng tối.
Trái tim cô đập mạnh một cách khó hiểu.
Dần dần thích nghi với bóng tối, khuôn mặt góc cạnh, rõ nét của người đàn ông hiện ra trong ánh sáng mờ ảo.
Hắn ở quá gần cô, gần đến mức cô cảm thấy hơi khó thở.
Diệp Anh khẽ nói: "Có chuyện gì vậy?"
Chu Tắc Hủ cong môi nói: "Em thấy tiến độ chụp hình hôm nay thế nào?"
"... Bình thường." Diệp Anh kìm nén cảm xúc xao động, phân tích: "Có lẽ vì là lần đầu tiên chụp ảnh cưới nên em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706600/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.