Cô làm theo lời Chu Tắc Hủ, không đến công ty, cũng không liên lạc với Diệp Văn Dung và cậu, hàng ngày làm việc tại nhà.
Ba ngày sau, Diệp Văn Dung chủ động liên lạc với Diệp Anh.
“Cháu leo lên cành cao rồi, đến người nhà cũng không cần nữa sao?” Giọng Diệp Văn Dung không nặng không nhẹ.
Diệp Anh bình tĩnh nói: “Cháu đã đưa anh ấy về nhà rồi, cũng đưa ra phương án giải quyết, mọi người không bàn bạc được, cháu biết làm thế nào.”
“Nếu Chu Tắc Hủ thật sự quan tâm đến cháu, thì sẽ đưa ra phương án giải quyết có thành ý hơn, chứ không phải chỉ biết chèn ép chúng ta!”
“Chèn ép… cũng không đến mức đó…” Diệp Anh chậm rãi nói, “Cháu nhớ lúc trước Minh Thụy bàn hợp tác, tiền đầu tư cũng không nhiều, điều kiện lại càng hà khắc hơn.”
“Đó sao có thể giống nhau được? Cháu và Chu Tắc Hủ đã ở bên nhau rồi!”
“Nếu cháu tham lam vô độ, anh ấy không cần cháu nữa thì sao?” Diệp Anh nói, “Mọi người có từng nghĩ đến, cháu nên làm thế nào không?”
“Chỉ cần Diệp Lam Tâm vượt qua được, cháu còn sợ sau này không tìm được đàn ông sao?” Diệp Văn Dung cười khẩy, “Cháu cho rằng bây giờ cháu một lòng hướng về anh ta, nhà họ Chu sẽ chấp nhận cho cháu bước vào cửa sao? Nói cho cùng, cũng chỉ là hứng thú nhất thời của Chu Tắc Hủ thôi. Cháu không nhân lúc này, tranh thủ tối đa hóa lợi ích, sau này muốn cũng chẳng có cơ hội đâu.”
Diệp Anh im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706584/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.