"Để tôi hỏi." Tôi ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách, cầm điện thoại, mở danh bạ, nhìn số điện thoại của Chu Tắc Hủ, do dự một lúc.
Dưới ánh mắt chờ đợi của dì giúp việc, tôi vẫn gọi cho Chu Tắc Hủ.
Chuông reo ba tiếng thì được kết nối.
Tôi hắng giọng, nhẹ nhàng lên tiếng: "A lô?"
"Xong việc rồi à?" Giọng nói trầm thấp của anh ta vang lên từ đầu dây bên kia.
"Ừm, có Từ Hạo và các dì giúp việc, nên rất nhẹ nhàng. Bây giờ tôi đang ở biệt thự Phong Uyển..." Tôi ngập ngừng, rồi nói, "... Dì hỏi anh, tối nay anh có về ăn cơm không?"
"Dì hỏi tôi?" Người đàn ông kéo dài hai chữ "dì hỏi", như muốn vạch trần sự che giấu của tôi.
Tôi vội vàng giải thích: "Vì dì ấy phải nấu cơm, nếu anh về ăn thì dì ấy sẽ nấu cho hai người. Nếu anh không về thì dì ấy chỉ nấu cho mình tôi..."
"Em muốn tôi về ăn cơm cùng em sao?" Giọng điệu của người đàn ông có chút lười biếng, như thể chỉ là một câu hỏi bâng quơ.
Nhưng tôi không khỏi cảm thấy hơi lúng túng, bởi vì trong lời nói của anh ta ẩn chứa sự thân mật và mờ ám.
Tôi không quan tâm anh ta có về ăn cơm hay không, là vợ chồng hợp đồng, tôi càng mong muốn cả hai giữ khoảng cách, để tránh xảy ra chuyện không vui trong thời gian hợp tác.
Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, tôi vẫn ngoan ngoãn trả lời: "Anh cứ sắp xếp theo công việc của mình, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706577/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.