Diệp Anh thành khẩn nói: “Tôi không có kinh nghiệm, tôi sợ mình làm không tốt.”
“Chẳng lẽ tôi phải đi tìm người có kinh nghiệm kết hôn sao?” Chu Tắc Hủ dựa lưng vào ghế, nhìn cô với vẻ mặt nửa cười nửa không.
… Có kinh nghiệm chính là đã ly hôn rồi, sau khi Diệp Anh phản ứng lại, trên mặt lộ ra vẻ lúng túng.
Chu Tắc Hủ không tiếp tục truy cứu, nhẹ nhàng chuyển chủ đề, “Vấn đề căn bản của Diệp Lam Tâm, không nằm ở cuộc khủng hoảng nợ lần này.”
Diệp Anh lập tức ngồi thẳng lưng, tập trung cao độ, “Vậy theo anh…”
“Năng lực của người phụ trách không được.” Chu Tắc Hủ nói, “Cho dù lần này cứu được, cũng không thay đổi được sự thật là nó đang xuống dốc. Còn cô, không có quyền kiểm soát công ty, gọi thêm bao nhiêu vốn cũng chỉ là đổ vào thùng không đáy.”
Diệp Anh lại bưng ly lên, uống một ngụm nước ép đào, trong miệng cảm nhận được toàn vị đắng chát.
Cô nào đâu không biết, công ty đi đến bước đường này, Diệp Văn Dung phải chịu trách nhiệm rất lớn. Cho dù trong miệng anh ta có bao nhiêu lý do, cũng không thể thay đổi được vấn đề anh ta đưa ra quyết sách sai lầm, quản lý yếu kém. Nhưng cô chỉ là một cổ đông nhỏ, đừng nói là tham gia vào chiến lược kinh doanh của công ty, ngay cả bản thân cô cũng phải nghe theo sự sai khiến của ban quản lý cấp cao.
Từ khi vào công ty, cô chỉ có hai lựa chọn, hoặc là đi, hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706566/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.