Ngô Nguyên Trạch: Vì yêu em nên anh mới nhẫn nhịn em trăm bề, em cũng đừng nên quá kiêu ngạo, đừng chà đạp lên lòng tự trọng của một người yêu em. Sự kiên nhẫn của anh có giới hạn.
Diệp Anh như bị sét đánh ngang tai khi nhìn thấy những lời anh ta nhắn.
Cô lặng lẽ chụp màn hình, gửi cho Ngô Hiểu Lê.
Ngô Hiểu Lê trả lời ngay: Anh ta bị điên à?
Ngô Hiểu Lê: Cậu đừng khách sáo với anh ta nữa, nói rõ ràng với anh ta đi. Người này đầu óc không bình thường, e là bị thần kinh.
Ban đầu Ngô Hiểu Lê có ấn tượng khá tốt về Ngô Nguyên Trạch, trông anh ta nho nhã lịch sự, ngoại hình cũng ưa nhìn. Thêm vào đó là hào quang gia thế, coi như là một cậu ấm thế hệ thứ hai trẻ tuổi tài cao. Trước đây cô ấy còn cảm thấy, Diệp Anh từ bỏ Hứa Phương Trì, đến với Ngô Nguyên Trạch cũng là một lựa chọn tốt. Bây giờ, cô ấy chỉ có một suy nghĩ: Mau chạy đi, đây toàn là đào hoa dữ!
Sau khi rửa mặt xong, Diệp Anh xuống quán ăn sáng dưới nhà ăn mì, tiện thể trả lời tin nhắn của Ngô Nguyên Trạch.
Cherry: Tôi nghe theo lời khuyên của người nhà, thử tiếp xúc với anh.
Cherry: Nếu làm phiền đến anh, tôi xin lỗi.
Cherry: Tôi không có ý disrespect anh. Chỉ là tôi nhận ra rằng bản thân rất khó miễn cưỡng, anh thật sự không phải kiểu người tôi thích.
Diệp Anh ăn sáng xong, trở về công ty, vừa ngồi vào bàn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3706557/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.