Ánh mắt Chu Tắc Hủ dừng lại trên túi đồ ăn trên tay cô, Diệp Anh giơ lên, nói: "Thịt cừu nướng ở đây rất ngon, bỏ đi thì tiếc quá."
Chu Tắc Hủ liếc nhìn Từ Hạo, ra lệnh: "Cầm lấy."
Từ Hạo ngẩn người, đẩy cửa xuống xe, nhận lấy túi đồ ăn từ tay Diệp Anh.
Diệp Anh cũng ngớ người, cô đóng gói để mang về ăn chứ, sao có thể đưa cho sếp lớn được.
Từ Hạo đã cầm đi rồi, cô chỉ có thể dặn dò Chu Tắc Hủ: "... Ăn nóng đi nhé."
Vẫy tay chào tạm biệt, Diệp Anh quay người đi vào khu chung cư.
Từ Hạo ngồi ở ghế phụ, hỏi Chu Tắc Hủ: "Chu tổng, thịt cừu nướng này, đưa về nhà cho ngài à?"
"Cô ấy nói ăn nóng." Chu Tắc Hủ đáp.
"Vậy..."
"Tôi không đói, cậu ăn đi."
Từ Hạo mở túi giấy ra, bên trong là một xấp thịt cừu nướng được bọc trong giấy bạc, mùi thơm của thì là và hạt tiêu nướng xộc vào mũi. Dưới áp lực to lớn khi sếp đang ngồi nhìn phía sau, Từ Hạo cầm một xiên lên, đưa vào miệng – thịt chắc, ngoài cháy trong mềm, không khô cũng không dai, quả thật rất ngon.
Trong xe tràn ngập mùi thơm của thịt xiên nướng, tài xế liếc nhìn Từ Hạo qua gương chiếu hậu khi đang rẽ, bỗng dưng cảm thấy hơi thèm.
Chu Tắc Hủ đang cúi đầu thờ ơ, bỗng nhiên nhìn thấy một vật sáng bóng dưới sàn xe. Anh nhặt lên xem, là một chiếc trâm cài áo hình lá phong, Diệp Anh lúc gặp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3703312/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.