Chuông reo vài tiếng thì được kết nối.
“Tiểu Diệp?” Giọng điệu của Hứa Phương Trì có chút kinh ngạc, “Giờ làm việc mà còn rảnh gọi điện cho tớ à?”
Trong mắt anh ta, Diệp Anh ngoài đời là một cô gái ôn hòa và ngốc nghếch, nhưng trong công việc lại hoàn toàn khác, vừa chuyên nghiệp vừa tận tâm. Cô rất ít khi liên lạc với anh ta trong giờ làm việc, ngay cả tin nhắn cũng không có. Anh ta có việc tìm cô, đều phải nói ngắn gọn, sợ làm lỡ việc của cô.
“Cậu có số điện thoại của Chu Tắc Hủ không?” Diệp Anh hỏi, “Tớ có chút việc công muốn liên lạc với anh ấy.”
Số điện thoại cũ của anh ta, đã thành số không có người sử dụng từ nhiều năm trước.
“Đợi chút, tớ gửi cho cậu.” Hứa Phương Trì không chút do dự nói.
Anh ta gửi số điện thoại cho Diệp Anh trên WeChat, không hỏi thêm gì khác.
Diệp Anh nhận được số điện thoại, không chút do dự gọi qua.
“Tút… tút…” Âm thanh chờ kết nối kéo dài, giống như một phiên tòa dài dằng dặc.
Diệp Anh đặt điện thoại bên cạnh bàn trà, cầm cốc nước, rót trà cho mình.
“Ai vậy?” Giọng nói trong trẻo của người đàn ông truyền đến từ ống nghe, Diệp Anh vội vàng đặt cốc xuống, cầm điện thoại lên.
“Tôi là Diệp Anh.” Diệp Anh bình tĩnh lại, nói giọng ôn hòa, “Anh khi nào rảnh? Có thể hẹn gặp mặt không?”
“Gặp mặt?” Đầu dây bên kia kéo dài giọng, “Có chuyện gì?”
“Chiếc áo khoác của anh, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-thanh-mai-truc-ma-tim-luon-duoc-ca-nguoi-thuong-that-long/3703306/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.