Edit: Há Cảo
Banner: Tình - DHH_Team
- --------- ❤----------
"Tiểu muội, đang nghĩ gì vậy? Có nghe đại ca nói không?" Hạ Nhiên thấy tinh thần của muội muội không ở đây, nhịn không được mà tiến lên sờ sờ tóc cô.
Hạ Lương không kịp đề phòng tránh không được: "......"
Lần đầu tiên bị người khác sờ đầu, Hạ Lương theo bản năng mím môi.
Tuy là không quen, nhưng cảm giác cũng không tệ lắm.
Hạ Nhiên cười ấm áp, tiếp tục lải nhải dặn dò.
"Lần này chờ đại ca trở về, đại ca sẽ dẫn muội đi ăn đậu hủ mà muội thích nhất, được không? Tiền trong nhà ta đều đặt trên tủ đầu giường của muội rồi, muốn mua cái gì thì mua. Còn nữa, hai ngày nay thời tiết chuyển lạnh rồi, nhớ mặc thêm quần áo..."
"Ngươi sẽ không trở lại nữa." Hạ Lương cúi đầu, nói thầm trong lòng.
Thấy đối phương nói mãi không dứt, Hạ Lương cảm thấy hơi khó chịu.
Nhưng mà, cảm giác này lại không giống với cảm giác khó chịu mỗi khi nghe 9957 lải nhải, lúc này, ngoại trừ khó chịu, còn có chút khó thở không thông.
Hạ Lương đột nhiên ngẩng đầu ngắt lời, cứng nhắc nói: "Đại ca, muội đã biết rồi, đại ca về đi."
Hạ Nhiên sững sốt, lập tức nở nụ cười nói: "Được! Đi thôi! Cùng nhau về nhà. Đại ca mang đồ ăn ngon về cho muội nè..."
Lúc này, mặt trời đã lặn về phía tây, những tia nắng cuối cùng vừa lúc chiếu vào gương mặt đen gầy của Hạ Nhiên, vốn là một khuôn mặt bình thường không có gì đặc biệt, nhưng khi được tia nắng chiếu lên, lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mat-nu-phu-bop-bop-bop/4617713/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.