Mấy tiếng sau, điện thoại lại reo, màn hình hiển thị người gọi đến là Chu Triết.
Kiều Ly do dự một thoáng rồi vẫn bắt máy.
"A lô?"
Giọng Chu Triết có vẻ sốt ruột: "Kiều Ly? Có chuyện gì thế? Vừa rồi anh đi gặp khách hàng, giờ mở điện thoại lên thấy mẹ em gọi cho anh mười mấy cuộc, anh gọi lại thì bà ấy không nghe máy."
Kiều Ly thầm thở dài, bình tĩnh đáp: "Tôi nói với bà ấy chuyện chúng ta đã chia tay."
Đầu dây bên kia đột nhiên lặng thinh.
"Xin lỗi anh, tôi sẽ bảo bà ấy đừng quấy rầy anh nữa." Cô uể oải nói.
Chu Triết ngập ngừng, sau đó nói bằng giọng hơi bùi ngùi: "Đừng xin lỗi." Anh ta đi tới một chỗ yên ắng, hỏi tiếp, "Giọng em nghe rất mệt mỏi, do công việc bận rộn quá à?"
Kiểu trò chuyện thế này giống như mấy năm trước, hồi hai người mới bước chân vào xã hội dốc sức làm việc, Kiều Ly không quá quen, chỉ ừ một tiếng gọn lỏn.
Chu Triết chợt nhận ra quan hệ của hai người không còn như trước kia, bèn xấu hổ lảng sang chuyện khác: "Cũng đúng, cuối năm ai chẳng bận." Anh ta nói giỡn một câu để hóa giải sự xấu hổ, "Em không nên nói chuyện ấy cho mẹ nghe lúc này, thế có khác nào tự chuốc phiền?"
Sau khi anh ta nói xong, đột nhiên nhớ ra gì đó, vội rảo bước tới trước bàn làm việc mở cuốn lịch ra, hơi bất ngờ nói: "Hôm nay là sinh nhật em?"
"Phải."
Thật ra hai người họ đều không quan tâm đến sinh nhật, đã nhiều năm cả hai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mai-lai-sang/1791944/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.