Phong Dịch cảm thấy buổi hẹn hôm nay cũng không đến nỗi quá tệ.
Chỉ một câu khích lệ ngắn ngủn của Kiều Ly đã khiến cặp tai vô hình trên đầu cậu dỏng lên, miệng cứ cười toe toét mãi.
Kiều Ly cũng cười, không khí mờ ám từ từ lên men giữa hai người.
Đôi mắt Phong Dịch lại bắt đầu đảo trái đảo phải, sau đó thừa dịp Kiều Ly không chú ý mà chạm khẽ môi cô nhoáng một cái.
Phong Dịch rất cao, để trộm một nụ hôn lãng mạn ngọt ngào mà chúi hết người xuống trông khá buồn cười.
Hôn xong cậu rút quân ngay lập tức vì sợ Kiều Ly sẽ giận.
Cậu chắp tay sau lưng như ông cụ đang đi tản bộ công viên, dời qua chỗ khác đứng ngay, vừa nhìn đã biết là có tật giật mình: "Ôi... Nóng quá! Chị có thấy nóng không? Em nóng quá!"
Kiều Ly:....
Đi được mấy bước, nhận ra Kiều Ly không đuổi kịp, cậu lại khựng bước, xoay "Vèo" chuẩn một trăm tám mươi độ về phía Kiều Ly, chắc là di chứng học quân sự.
Kiều Ly đã bị cậu chọc cười không biết bao nhiêu lần hôm nay, cô cong môi vươn tay về phía cậu, cậu lập tức nhét móng vuốt của mình vào tay cô.
Hai người nắm tay nhau về nhà.
Phong Dịch bám người như sam, sau cả tháng chưa gặp Kiều Ly cậu đời nào muốn về nhà, cứ nhìn Kiều Ly với vẻ mong ngóng cô sẽ chứa chấp mình.
Bố cậu là kiến trúc sư, đã định cư ở châu Úc nhiều năm. Mẹ cậu thì cứ rong ruổi hết trong lại đến ngoài nước. Khi Phong Dịch vừa thi Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mai-lai-sang/1791929/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.