Học quân sự xong, da dẻ của hầu hết mọi người đều đen đi một hai tông, thế nhưng mặt mày Phong Dịch trừ việc hơi ửng đỏ thì vẫn mịn màng như cũ khiến đám bạn cùng phòng cứ trêu cậu là mặt trời cũng thiên vị kẻ tuấn tú.
Phong Dịch được nhận lại điện thoại, từ đấy cậu chỉ dốc lòng dốc dạ cho chuyện yêu đương và học hành. Mỗi khi nhìn màn hình khóa điện thoại là ảnh của Kiều Ly và đọc lại lịch sử trò chuyện của hai người là khóe môi cậu lại cong suốt cả ngày.
Nhưng cũng có lúc cậu thấy buồn. Trước kia, khi chưa xác nhận quan hệ với Kiều Ly, lúc nào cậu cũng muốn dán lên người cái mác "tôi là tài sản của Kiều Ly". Nhưng sau khi đã có danh có phận, cậu lại bắt đầu lo được lo mất, sợ mình bị thất sủng.
Trong bảng kế hoạch của cậu, chuyện quan trọng hàng đầu chính là mau chóng tăng chiều cao.
Tối đến mỗi ngày cậu đều uống sữa đúng cữ và cứ mười giờ là lên giường ngủ. Sáu giờ sáng hôm sau, cậu sẽ thức dậy, đến sân thể dục tập luyện một tiếng những mong nhanh cao lên.
Cứ thế mấy hôm, Mạnh Sơn lấy làm khó hiểu bèn hỏi cậu lý do.
Phong Dịch cầm ly sữa nóng, dán người trên ghế uống từng hớp một, mắt lấp lánh đáp: "Vì tao muốn làm một người đàn ông đích thực."
Mạnh Sơn thấy mép "người đàn ông đích thực" dính đầy sữa, không dám nhìn thêm nữa mà dời mắt đi ngay, ai cũng bảo mấy kẻ đang yêu đầu óc thường mụ mị, tuổi tâm lý sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-mai-lai-sang/157254/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.