[6]
“Anh đưa em về ký túc xá nhé.”
“… Ờ thì, chiều nay em còn có lớp, gần đây thôi.”
“À, vẫn chưa biết nữa, em học khoa nào?”
“… Hàng không vũ trụ.”
“Thế à, con gái học ngành này phải giỏi lắm ấy.”
“… Cảm ơn anh.”
Lúc chào tạm biệt, nam sinh quơ quơ điện thoại, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng: “Đúng rồi, add Wechat nào, hiếm khi gặp được bạn học cũ.”
“… Dạ.”
Họ không đến phòng y tế, sau khi khóc xong, cô lúng túng giải thích là mình khóc vì nhớ nhà, Thi Âm nén cười, chủ động cúp máy. Một lời nói dối vô cùng vụng về nhưng nam sinh lại tin tưởng không chút nghi ngờ, trò chuyện đôi câu, cuối cùng là kết bạn trên Wechat. Hình đại diện Wechat là hình đại diện đôi, đó là hình một thiên thần đang nghiêng người chu môi hôn, vừa nhìn là biết kiểu con gái thích.
Giang Diệu cất điện thoại, không biết là do ánh nắng quá gay gắt hay vì thiên thần quá xấu mà hốc mắt lại đỏ lên. Cô hít mũi, cố nén nước mắt.
“Nhớ nhà thì về thăm đi.” Nam sinh để ý tới vẻ mặt cô, mỉm cười, giọng nói rất ấm áp. “Sắp nghỉ Quốc khánh mười một ngày, anh cũng về quê nè, sẽ rất vui nếu có bạn đồng hành.”
“Nhưng mà… chị Chi Lam có về cùng anh không?”
“À.” Anh gãi ót, cười ngượng ngùng, “Bọn anh chia tay nửa năm rồi.”
“Ơ?” Giang Diệu vô thức nhìn ảnh đại diện Wechat của anh.
“À, anh lười đổi ấy mà…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-cau-buoc-den/2844941/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.