Lúc Thi Âm thử đứng thẳng mà không cần dựa vào cây cột thì nhìn thấy em trai mình đi ra khỏi cổng trường.
Cậu mặc bộ đồng phục màu xanh, đeo cặp sách nghiêm chỉnh, trừ cô bé cứ lẽo đẽo bám theo sau thì còn lại đều hết sức bình thường.
Ưmmm… Thật ra vẫn hơi gây sự chú ý một tí.
“Tại sao không được?”
“Không tại sao cả.”
“Cái gì là không tại sao cả?”
“Nghĩa là không muốn.”
“Nhưng cậu là thành viên của lớp, huống chi ai cũng muốn làm hoàng tử, sao cậu lại không muốn?”
“Nếu ai cũng muốn thì sao cậu cứ lãng phí thời gian với tớ thế.”
“Nhưng chỉ có cậu phù hợp với vai hoàng tử thôi. Nếu cậu không tham gia, vở kịch sẽ mất hay hơn rất nhiều.”
“Vở kịch hay hay dở là vấn đề do cậu giải quyết, đừng đổ lên đầu tớ.”
“Nên bây giờ tớ đang giải quyết nè.”
…
Thi Âm hứng thú nhìn hai cô cậu nhóc dùng dằng, cho đến khi em trai cô huơ tay trước mặt cô.
“Chào mấy đứa.”
“Đây là?”
“Chị là chị của Thi Ngạn. Chắc em là bạn học của Thi Ngạn, chào em.”
“Chào chị ạ.” Gương mặt đầy cảnh giác của cô bé bỗng chốc hóa thành nụ cười tươi tắn, giọng nói ngọt ngào: “Em là Điền Ngư, ngồi cùng bàn với Thi Ngạn ạ. Gen nhà chị tốt thật đấy, chị còn đẹp hơn cả Thi Ngạn nữa.”
“Cảm ơn em, em cũng xinh lắm.”
Thi Ngạn không nghe nổi hai cô gái tự khen nhau nữa, cậu cất tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-cau-buoc-den/2844851/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.