Hội thao đầy biến cố cuối cùng cũng kết thúc trong loạn lạc. Vì lý do thời tiết, lễ bế mạc chỉ tổ chức qua loa, ngay cả xếp hạng cũng thông báo bằng loa phát thanh. Trừ lớp chuyên thể thao ra, việc lớp 11 thử nghiệm lọt vào top 3 toàn trường khiến ai cũng bất ngờ, vì vậy ít nhất cho đến hội thao năm sau, lớp họ sẽ thoát khỏi danh hiệu chẳng mấy vui tai là “cái lớp mọt sách”.
Còn Bùi Thời Khởi thi thay mà lại giành được giải nhất và Thi Âm thân tàn nhưng chí không tàn tham gia thi đấu phải vào phòng y tế thì được thầy chủ nhiệm lấy làm gương cho cả lớp trong bài diễn văn của mình, nói họ “mang tinh thần cống hiến” “hy sinh bản thân cho vinh quang của lớp”, mọi người cần “học tập hai em ấy”.
Tất nhiên, Thi Âm không nghe được những lời khen ngợi đó vì sau khi xử lý vết thương bị rách miệng ở cánh tay và mắt cá chân bị trẹo ở phòng y tế, cô được mẹ đón về nhà, sau đó là bị mắng cả buổi chiều.
Đi xem thi đấu thì bị thương ở tay, tham gia thi đấu thì bị trẹo chân, thi đấu xong lại bị cảm cúm do mắc mưa. Chiến tích vĩ đại này không phải ai cũng có.
“Quốc khánh năm nay con không được đi chơi, lo ở nhà dưỡng thương. Thật tình, có tham gia hội thao thôi mà cũng ra nông nỗi này.” Mẹ Thi nhìn bộ dạng thê thảm của con gái, vừa giận vừa xót, đưa cho cô ly sữa: “Uống đi, mẹ luộc trứng gà cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-cau-buoc-den/2844848/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.