Sau khi tắm xong thì Bella lật đật cầm lấy cái phone, cô tìm số phone của Don rồi bấm ngay cho anh. Chỉ sau hai lần reng thì giọng Don vang lên thật vui:“hello“. 
-Hi......uh....anh rảnh không? 
-Rảnh.....chứ, Don cười cười. 
-Uh.....thiệt? 
-Ừ, em gọi mà dám nói không rảnh sao? Hôm nay ngọn gió nào thổi tới mà để cho Bi nhớ tới số phone của anh vậy? 
-Uh....gió độc thổi tới. Bella cười giòn. 
-Thiệt tình. 
-Anh Don, anh đang ở nhà hả? Bella thật sự không biết phải bắt đầu câu chuyện như thế nào để hỏi. 
-Ừ, anh vừa mới trò chuyện với mẹ anh xong. 
Thật may, Bella mừng rở. Cô nói ngay:“mẹ anh.....khoẻ chứ?” 
-Uh.....dường như không được vui cho lắm. Bella, có ngại để cho anh.....tâm sự một chút không? 
-Sao vậy? Anh....nói đi, Bi nghe. 
-Hình như.....gì đó xảy ra. Hôm nay anh còn nhìn thấy mẹ anh khóc nửa. 
-Anh....lại phá gì rồi? Tim Bella đập nhanh khi nghe được chuyện này. 
-Không phải anh, hôm nay anh rất tốt. Lại không phải chuyện của ba anh, ông ấy chưa về nhà. 
-Uh.....ba mẹ anh.....ổn chứ? 
-Uh.....hình như ổn. Ba anh rất là chìu mẹ, ông ấy rất là rất là cưng bà. Mọi thứ đều nghe theo bà. Nhưng anh....thấy hình như mẹ anh sao đó. 
-Sao là sao? 
-Uh.....anh lại không biết chổ nào không đúng. 
-Sao anh là con mà lại không biết rỏ? Anh không biết thì ai sẻ biết đây? Bella hơi thất vọng vì không tìm ra được đầu mối nào. Cô cảm thấy hơi vô lý vì tự nhiên mình lại đi thắc mắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-anh-muon-noi-yeu-em/2313397/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.