Sáng nay Bella vừa chạy ra cửa vừa đưa tay sửa cái túi xách ở trên vai, cô bực mình vì cái giỏ hình như có gì đó không ổn. Đang chạy thì bổng nhiên cô phải dừng lại, mớ đồ từ trên vai đổ tung xuống đường.
-Ahhh......Bella hoảng hốt kêu lên, cô ngồi phụp xuống rồi đưa tay lượm đống vải.
Bà Thu vừa từ phía ngoài đi vào thì nhìn thấy cô, bà vội vả đi tới rồi cùng cô lượm đống đồ ở trên mặt đất. Bà hỏi:“sao lại như vầy?”
-Dạ......cái túi xách của con....bị đứt dây, Bella trả lời. Cô không muốn trể chuyến xe bus nên hối hả lượm hết tất cả để bỏ vào túi xách.
-Nhưng mà nó rách rồi thì làm sao mà con..... bà Thu còn chưa nói hết thì Bella đã lượm xong hết đống đồ của mình.
-Dạ con....ôm như vầy cũng được......uh....con chào dì, Bella hơi cuối đầu rồi bước đi.
-Nè, khoan đã.....
-Dạ?
-Uh.....uh....dì.....không thể gọi người....tới sửa cái heat cho con được. Dì Thu áy náy nhìn cô.
-Uh.....dạ, con biết rồi. Bella gật đầu, cô định quay đi.
-Khoan, khoan đã. Dì Thu chạy theo nắm lấy cánh tay cô, giọng dì gấp gấp:“uh.....salad của con......con không trách dì chứ? Dì.......dì......không muốn như vậy.....Dì đã hứa với Sony nhưng lại không chăm sóc cho con được......xin lỗi con thật nhiều....“.
Bella ngẫn người ra một lát rồi mới hiểu, cô gật đầu rồi nói:“cám ơn dì......đã cho con biết, con.....con trể học rồi.....con.....đi nha....“. Bella nói xong thì quay lưng đi, cô chạy thật nhanh ra cửa.
Khi cánh cổng to đùng kia đóng lại thì Bella dựa lưng vào tường, câu nói của dì Thu thật sự làm cô khó thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/va-anh-muon-noi-yeu-em/143176/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.