“Thế nào, đây chính là rượu đỏ ủ trên trăm năm.” Abraxas tự mình cầm một chai rượu đỏ đến. “Chúc mừng cậu đạt được ước mơ.”
“Chuyện này thoạt nhìn rất dễ dàng, thế nhưng trên thực tế lại vô cùng phức tạp.” Không dùng pháp thuật mà là tự mình nhận lấy chai rượu, lại dùng cái mở nắp tinh xảo đến để khui rượu.
Đây chính là lễ nghi khi phẩm rượu.
Quý tộc mà, có đôi khi ý tứ của bọn họ cũng không khó đoán, chỉ trong một chữ ‘mỹ cảm’. Dùng pháp thuật rót rượu có thể nhìn ra tư thế ưu nhã sao? Dùng pháp thuật có thể bộc lộ vẻ đẹp khi sắc đỏ của rượu hòa cùng với bàn tay như ngọc của mỹ nhân sao?
Đương nhiên không có.
Lễ nghi quý tộc của Voldemort đều là do Abraxas hướng dẫn, thế nhưng vì sao lại có những lễ nghi phức tạp này, nguồn gốc là thế nào thì hắn lại không học.
Loại sinh vật như quý tộc này có thể sẽ vì một chút mỹ cảm mà phí công thật lớn, thế nhưng chí ít… Abraxas đang thưởng thức mỹ sắc trước mặt lại cảm thấy, cái lễ nghi thật không phù thủy này lại khiến y cực kỳ thỏa mãn
.”Tự nhiên không dễ dàng, Dumbledore là người hiểu cậu rõ nhất.” Mọi cử động đều nắm chặt mạch máu của Voldemort. “Nhớ lại buổi yến hội chào mừng cậu quay về kia, lão ta cư nhiên gọi cậu là Tom trước mặt nhiều người như vậy.”
“Đó là cái chốt mở ra sự tức giận của ta, lão nắm giữ rất tốt.”
“Cậu có thể nghĩ thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/v-dai-co-mot-be-chuot/3201084/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.