Chương trước
Chương sau
Cả hai tân nương đều sẽxuất giá từ Tứ vương phủ của Hiên Viên Vũ.
Vì sao lại chọn Tứ vươngphủ là nơi xuất giá của bọn họ???
Đơn giản vì đây là ýnguyện của tân nương tử a. Trong suốt thời gian đại hội võ lâm diễn ra, UyểnVân, Thượng Quan Ngọc cùng Lục Thanh Tuyền phải nói là tâm đầu ý hợp, nóichuyện rất ăn ý nên đã kết bái làm tỷ muội với nhau. Vì vậy, Thượng Quan Ngọcvà Lục Thanh Tuyền không những chọn thành thân cùng một ngày mà còn cùng mộtnơi mà cùng nhau gả đi.
Lúc này, hai vị tân nươngtử của chúng ta đang cùng Uyển Vân ở tại Vân Tâm Các, nơi dành cho khách quýcủa Tứ vương phủ.
“ Hai người đẹp trangđiểm lên càng đẹp, tối nay, đại ca cùng tên Lạc Thiên Kỳ kia nhất định sẽ kinhdiễm không thôi!!!” Uyển Vân một bên giúp hai người trang điểm, một bên trêuchọc.
“…” Lục Thanh Tuyền gò máhơi ửng đỏ, ngượng ngùng không nói.
“ Uyển Vân chết tiệt, hômnay còn có tâm trạng trêu ghẹo bọn ta, không phải ngươi cũng đã có kinh nghiệmthành thân sao ??? ” Thượng Quan Ngọc mang theo tâm trạng căng thẳng cùng hồihộp mà phản bác lại Uyển Vân.
“ Ai ui, không phải ngươicũng đã mặc hỷ phục qua hết một lần sao ??? Kinh nghiệm bái đường cũng đã có,còn căng thẳng ??? ” Uyển Vân nhìn dáng vẻ của Thượng Quan Ngọc như thế khôngkhỏi càng thêm trêu chọc.
“ Lần đó không tính,ngươi biết lần đó là ngươi lập kế lừa Thiên Kỳ.” Thượng Quan Ngọc chu mỏ cãilại.
“ Ngươi cũng phối hợpkhông phải sao ??? Không nghĩ tới Lạc đại tướng quân của chúng ta lại vì hồngnhan mà có thể đi cướp dâu nha !!! Hảo kích thích.” Uyển Vân cười cười, nhớ lạitình cảnh của một tháng trước.
……………………….
Hai tháng trước
“ Lạc Thiên Kỳ !!! ”Thượng Quan Ngọc vẻ mặt đau khổ gọi tên Lạc Thiên Kỳ.
Sau đại hội võ lâm, đoànngười của Uyển Vân đều trụ tại biệt viện của Hiên Viên Vũ. Lúc này, mọi ngườiđang dùng bữa sáng thì Thượng Quan Ngọc vẻ mặt thỉu não bước ra đại sảnh. Điềunày khiến cho ai đó nhíu mày suy tư.
“ Ân ??? ” Lạc Thiên Kỳvẻ mặt nghi vấn nhìn đối diện Thượng Quan Ngọc.
“ Ta phải quay về ThácNgân !!! ” Thượng Quan Ngọc khó khăn thông báo cho Lạc Thiên Kỳ .
“ Công chúa đi đườngthượng lộ bình an.” Tim hơi đau nhói, nhưng hắn vẻ ngoài vẫn giả bộ bình thảnnhư cũ, hào phóng chúc Thượng Quan Ngọc đi đường thuận lợi, như thể không hềluyến tiếc nàng.
Mấy tháng này, nàng đitheo hắn, bày tỏ tình cảm cùng hắn, hắnđều biết rõ. Nhưng nàng lại là công chúa phiên bang, hắn lại là thần tử củaNguyên Niên quốc, làm sao mà dám đáp lại tình cảm của nàng ??? Hôm nay nghenàng nói phải đi, hắn trong lòng rất khó chịu, muốn mở miệng giữ nàng lại nhưnglại không thể thốt nên thành lời, chỉ có thể nói như thế.
“ Ngươi… cái tên đầu gỗnày !!! ” Thượng Quan Ngọc nhìn thái độ lạnh nhạt của Lạc Thiên Kỳ thì vô cùngtức giận, bỏ chạy ra khỏi biệt viện.
………………
Không lâu sau, từ ThácNgân truyền đến tin tức nhị công chúa Thượng Quan Ngọc sẽ thành thân cùng contrai của Uy Viễn Hầu, một trong tứ đại gia tộc của Thác Ngân quốc. Uyển Vânkhông lâu trước đó liền nhận được thiếp mời.
“ Hazz, cứ nghĩ có thểlàm hồng nương, se một cặp nhân duyên tốt đẹp, nhận được hồng bao. Nhưng tadường như đã lầm rồi. Vũ, chúng ta chuẩn bị đi Thác Ngân.” Uyển Vân cầm thiếpcưới, bâng quơ nói. ánh mắt lại nhìn về phía tên nam nhân nào đó vẻ mặt táinhợt đang ngồi thẩn thờ trên ghế, kéo tay Hiên Viên Vũ rời đi.
Hoàng cung Thác Ngân quốc
“ Nhất bái thiên địa.”
“ Nhị bái cao đường”
Tiếng công công cứ lanhlảnh vang lên, không khí xung quanh một mảnh vui mừng, nhưng chỉ có tân nương,dưới lớp khăn hồng voan là đang âm thầm rơi lệ.
‘ Hắn không đến, hắn vìquốc gia hắn mà không cần đoạn tình cảm này. Ván đặt cược này nàng thua rồisao??? ’ Thượng Quan Ngọc đau lòng không thôi.
“ Phu thêgiao bái ” đúng lúc lễ bái thứ ba sắp hoàn thành, Thượng Quan Ngọc muốn buôngxuôi đoạn tình cảm này của mình thì một bóng dáng cao lớn phi thân vào, kéokhăn voan trên đầu của Thượng Quan Ngọc xuống, kéo nàng về phía mình, phá tannghi thức hôn lễ.
Hắn cả người uy nghi, lạicó nét nho nhã của thư sinh, đôi mắt thâm tình nhìn Thượng Quan Ngọc, trên mặthiện lên tia phong trần mệt mỏi, không phải Lạc Thiên Kỳ thì còn ai vào đây nữa???.
“ Ta không cho phép nànggả cho người khác, nàng có muốn gả thì chỉ có thể gả cho ta.” hắn bá đạo, nắmlấy hai vai của nàng mà nói.
“ Thiên… Kỳ ??? ” ThượngQuan Ngọc không tin vào mắt mình, cứ nhìn chằm chằm vào Lạc Thiên Kỳ, chỉ sợnàng đang nhìn thấy ảo ảnh.
Cả hai cứ như thế nhìnđối phương không rời mắt, không còn quan tâm đến chung quanh, cứ như cả thiênhạ chỉ có hai người mà thôi.
“ Lạc Thiên Kỳ to gan,dám sấm hoàng cung Thác Ngânta, phá hủy hôn lễ của công chúa ta, người đâu bắt hắn.” Thác Ngân hoàng đếngồi trên ngôi cao, vẻ mặt không biết là hỉ hay giận ra lệnh.
Lập tức, ngự lâm quânhoàng gia liền đi vào bao vây lấy hai người.
“ Không phụ hoàng, phụhoàng luôn biết nhi thần yêu duy nhất chỉ có Lạc Thiên Kỳ mà thôi. Nhi thần sẽkhông gả cho tiểu hầu gia. Nhi thần mong phụ hoàng thành toàn.” Thượng QuanNgọc che trước người Lạc Thiên Kỳ, ngước nhìn phụ hoàng của mình đang ngồi trênbệ rồng nói.
“ Hắn lãnh binh diệt đạiquân Thác Ngân ta, hắn chính là kẻ địch của chúng ta. Sao có thể yêu ??? Bấtquá, ta có thể tha cho hắn một con đường sống rời khỏi đây.” Thác Ngân hoàng đếvẫn như cũ không phân rõ cảm giác nói.
“ Phụ hoàng…” Thượng QuanNgọc vẻ mặt cự tuyệt.
“ Không, nếu rời đi taphải mang theo Ngọc nhi, bằng không thà chết ở đây ta cũng không rời đi.” LạcThiên Kỳ vẻ mặt kiên quyết kéo Thượng Quan Ngọc về phía mình nhìn thẳng ThácNgân đế nói.
“ Hảo, ngươi đã muốn chết,ta sẽ thành toàn cho ngươi, đừng hòng ta đồng ý cho ngươi mang Ngọc nhi rờiđi.” Thác Ngân hoàng đế cũng là vẻ mặt kiên quyết.
“ Người đâu, chuẩn bị mộtbình rượu độc.”
“ Phụ hoàng…” Thượng QuanNgọc ánh mắt cầu xin, cầu nhìn Thác Ngân hoàng đế.
Chốc lát sau, tiểu côngcông liền mang ra một cái khay, trên khay đựng một bình rượu cùng một chiếc ly.
“ Trong bình rượu đã phasẵn một chất kịch độc, ngươi nếu uống hết bình rượu này, trẫm sẽ cho ngươi cùngNgọc nhi rời đi nơi này.” Thác Ngân hoàng đế lạnh lùng nói.
“ Hảo.” Lạc Thiên Kỳkhông nhiều lời liền cầm lên bình rượu mà uống hết. Thượng Quan Ngọc dù muốngăn cản, nhưng đã không còn kịp nữa rồi.
“ Ta có thể dẫn Ngọc nhiđi chưa ??? ” Lạc Thiên Kỳ trút bình rượu ngược xuống, chứng tỏ đã uống xong,nắm tay Thượng Quan Ngọc, ý muốn rời đi.
Chỉ thấy lúc này, ThácNgân hoàng đế cất giọng cười to, khiến người ta lấy làm khó hiểu. Cùng lúc ấy,trong hàng khách quý, cũng có một nữ tử nở một nụ cười gian trá, hai người đốimắt nhìn nhau, ngầm hiểu cười.
…………………..
“ Người còn dám nói,ngươi cùng với phụ hoàng ta đánh cược với nhau lại không nói cho ta biết, hạita thương tâm muốn chết.” Thượng Quan Ngọc nhớ tới chính mình bị Uyển Vân cùngphụ hoàng chính mình cấp lừa lại muốn phát hỏa, lấy tay vỗ lên vai của UyểnVân.
Nào ngờ vừa vỗ vai nàngmột cái, Uyển Vân đã ôm miệng ngồi xổm xuống nôn khan.
“ Uy, ngươi sao thế??? Ta chỉ vỗ có một cái nga,không đến nỗi bị nội thương đi??? ” Thượng Quan Ngọc thấy thế không khỏi quantâm, cũng ngồi xổm theo, vỗ vỗ lưng của nàng.
“…” Uyển Vân không nóigì, tiếp tục nôn.
Lục Thanh Tuyền thấydường như có gì đó không đúng, nhíu mày liễu, nghi vấn cầm tay Uyển Vân bắt đầubắt mạch.
“ Uyển Vân, ngươi có.”Lục Thanh Tuyền nhẹ nhàng cho một đáp án.
“ Có ??? ”. Thật sao??? Uyển Vân cũng nghi hoặc,liếc xuống bụng vẫn đang bằng phẳng của mình. Hài tử của nàng cùng Hiên Viên Vũ??? Nghĩ đến đây, môi nàng không tự giác mà hiện lên ý cười hạnh phúc.
“ Oa, chúc mừng, chúcmừng nga. Chúng ta hôm nay là tam hỉ lâm môn sao ??? Ta muốn làm can nương củahài tử nga.” Thượng Quan Ngọc vừa nghe thế cũng là kinh hỉ không thôi. Hôm nayđúng là ngày hoàng đạo, tin tức tốt không ngừng mà đến nga.
“ Kiệu hoa đã đến rồi,hai vị tân nương đã chuẩn bị xong chưa ạ ??? ” Hỉ nương mặt hoan hỉ tiến vàohối thúc đám người của Thượng Quan Ngọc.
Uyển Vân giúp hai ngườiphủ khăn voan, cùng hỉ nương giúp đỡ các nàng thượng kiệu hoa. Hôn lễ lần lượtdiễn ra mỹ mãn, hai vị tân lang quan bị tân khách không ngừng kính rượu, vẻ mặtluôn mang theo ý cười cùng thỏa mãn nhận mệnh.
Tại lúc tiệc vẫn còn diễnra sôi nổi, Uyển Vân cùng Hiên Viên Vũ lặng lẽ nắm tay cùng nhau hướng tứ vươngphủ đi đến. Nàng có một tin vui muốn thông báo cho hắn a.
…………………………
Chín tháng sau
Đêm nay, tứ vương phủ từtrên xuống dưới một mảnh hỗn loạn, người trên kẻ dưới trong vương phủ đều tấtbật không thôi. Lý do rất đơn giản, tứ vương phi của bọn họ đang lâm bồn a. Mớivừa rồi còn đang yên giấc, bọn họ đều bị một tiếng thét lớn của vương gia làmcho hoảng sợ a.
“ Sao lâu như thế cònchưa ra ??? ” Hiên Viên Vũ tâm trạng rối bồi, đi tới đi lui, lo lắng khôngthôi. Mấy lần xúc động muốn xông đi vào nhưng đều bị Giang Thiên Hành cản lại,không cho đi vào a.
“ Sinh hài tử là phải nhưvậy a, ngươi đừng có nhao nhao lên như vậy được không??? ” Thượng Quan Ngọc mộtbên ôm cái bụng hở ra, chứng tỏ cũng là một phụ nữ có thai, một bên ‘ khuyênrăn’ ai đó vì sốt ruột mà hành động như người điên.
“ Nàng la to như thế thìhỏi làm sao ta bình tĩnh cho được???” Hiên Viên Vũ bất kể, rống lên.
“ Lần trước, lúc hoàngtẩu của ngươi sinh thái tử, ta nhớ ngươi rất là bình tĩnh mà trấn an hoànghuynh của ngươi nha. Tới phiên mình đụng chuyện lại lôi thôi như thế. Ngươicũng quá buồn cười đi.” Thượng Quan Ngọc bị hắn rống giận, nhưng vẫn không từbỏ tiếp tục nói. Tiểu đầu thì chui rút trong lòng của Lạc Thiên Kỳ, tỏ vẻ mìnhcó bao nhiêu ủy khuất.
“ Ngươi…”
“ Oa.. Oa…” đúng lúc này,tiếng trẻ sơ sinh cất lên, cắt ngang bầu không khí đang náo loạn.
“ Sinh… sinh cuối cùngcũng sinh rồi!!!” Hiên Viên Vũ mừng đến rơi nước mắt muốn vọt vào phòng tronglại bị bà mụ ngăn lại.
“ Chúc mừng vương gia làmột tiểu vương gia, trong bụng vương phi vẫn còn một hài tử, vương gia ngàichưa thể vào ạ ??? ” bà mụ bế tiểu vương gia trên tay liền đi ra ngoài thôngbáo cho Hiên Viên Vũ, hài tử thì được giao cấp cho bà vú đứng chờ sẵn ngoài cửaphòng, rồi bà mụ lại đi vào hỗ trợ tiếp.
Không lâu sau tiếng khóccủa tiểu hài tử lại vang lên, lần này là một tiểu quận chúa.
“ Chúc mừng vương gia, làmột tiểu quận chúa. Vương phi đã sinh một cặp long phượng thai.” Hai bà đỡ lầnlượt đi ra, hướng Hiên Viên Vũ chúc mừng.
Hiên Viên Vũ ôm lấy haihài tử vào lòng, dù động tác còn non nớt, nhưng nói chung là tạm ổn, y không hềchần chờ nữa, mà lập tức xông ngay vào phòng. Khi nhìn đến Uyển Vân đang nằmtrên giường, lúc này vì mệt mỏi mà toàn thân dường như mất hết khí lực, thìkhông khỏi một trận đau lòng.
“ Đa tạ nàng, Vân nhi ”.Đa tạ nàng đã yêu ta, đã chọn ta, đã cho ta một gia đình hạnh phúc, cùng haihài tử đáng yêu. Đa tạ nàng.
“ Chàng nghĩ ra tên chocon chúng ta chưa ??? ” Uyển Vân nhìn y, mỉm cười thỏa mãn, làm sao mà nàngkhông biết câu nói kia là có ý gì a.
“ Nam hài là Hiên ViênNgạo, còn nữ hài là Hiên Viên Ái Vân. Hai bọn chúng, một đứa là kiêu ngạo củachúng ta, một đức chính là tượng trưng cho tình yêu của ta ” Hiên Viên Vũ khônghề do dự lên tiếng đáp lại, chuyện này y vốn là đã suy nghĩ từ trước cả rồi mà.
Uyển Vân nghe xong lời y,không khỏi phốc xuy mỉm cười. Bất quá nàng cũng không có ý kiến, vì nàng cũngrất thích hai cái tên này a. Mọi người đứng bên cạnh cũng không làm phiền họ,mà chỉ im lặng đứng nhìn. Hiện tại ai ở đây cũng đều có đôi có cặp có đôi cả,hạnh phúc của họ cũng xem như trọn vẹn một nữa rồi, chỉ cón chờ một sinh mệnhmới chào đời mà thôi.
Hiên Viên Vũ cùng UyểnVân đối diện nhìn nhau, lại nhìn đến hai hài tử, nét hạnh phúc trên mặt khônghề che dấu. Họ từ âm thầm giao đấu đến khi yêu nhau, thành thân, trải qua baochuyện, rốt cuộc cũng có được gia đình mỹ mãn. Mà giờ đây lại có thêm hai sinhmệnh mới gia nhập, thì họ dường như cũng biết được một điều là, hạnh phúc củahọ chỉ là mới bắt đầu, nó vẫn còn rất dài, rất dài nữa …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.