Ngự Thư phòng.
“hoàng huynh, huynh nghĩNhan cô nương đó có thật sự là nữ nhi của Nhan tướng quân không ???” tứ vươnggia vẻ mặt tươi cười hỏi hoàng đế.
“nàng ta cùng Nhan phunhân đã qua đời đích thật rất giống nhau, hơn nữa mẫu hậu cũng đã đích thânkhẳng định, ta nghĩ không lầm đâu” hoàng đế trầm ngâm đôi lúc trả lời.
“Nga” tứ vương gia nghexong, chỉ gật đầu nhẹ, xem như tiếp nhận.
“hoàng đệ, đệ nghi ngờNhan cô nương đó có vấn đề sao ???” hoàng đế tò mò hỏi.
“không phải, chẳng qua đệchỉ cảm thấy nàng ta không hề đơn giản như bề ngoài của mình mà thôi, nhưng màđệ cũng đồng ý, nàng ta chắc chắc là nữ nhi của Nhan tướng quân, vì không chỉdung mạo giống mà ngay cả tuổi tác, cùng cái bớt kia cũng giống, thì quá trùnghợp rồi, hơn nữa nếu nàng ta có âm mưu, thì đã không im lặng làm một tiểu cungnữ rồi” tứ vương gia nhẹ giọng nói ra suy nghĩ của mình.
“điều này trẫm cũng nhìnra, nhưng trẫm cũng thấy được, sự thông minh của nàng ta chỉ vận dụng vào việcđảm bảo an toàn cho Điệp phi, nếu không với tính tình của Điệp phi đã không tồntại được lâu trong cung như vậy, nàng ấy quá nhân từ, ngoài ra hầu như nàng takhông xen vào chuyện khác, xem ra không hề có âm mưu, nên tạm thời không cầnquá để ý đến nàng ta” hoàng đế gật đầu đồng ý.
“đệ biết rồi” tứ vươnggia cũng cùng cảm nhận, nên chấp nhận chủ ý này. Nhưng trong đầu lại lóe lênmột tia suy nghĩ riêng.
Thiên Điệp cung.
“Vân nhi, chúc mừng muội”Tiểu Điệp mỉm cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-van/1618773/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.