“Vân nhi, ta sợ” hôm naysau khi nhận được lệnh thị tẩm, Tiểu Điệp cứ lo lắng, đứng ngồi không yên, cứsợ khi gặp hoàng thượng sẽ phạm phải sai lầm, nàng thì không sao, chẳng qua làđến lúc đó sẽ liên lụy đến Vân nhi cùng cha mà thôi.
“tiểu thư, không cần lolắng, khi gặp hoàng thượng, tiểu thư là người thế nào, thì cứ biểu hiện nhưvậy, không cần giả vờ, hay cố gắng trấn định gì cả, người có hiểu không ???”Uyển Vân nghiêm túc dặn dò.
“ta hiểu, nhưng mà…” TiểuĐiệp vẫn cứ cảm thấy không yên, không biết nói thế nào.
“tiểu thư, cứ làm theolời nô tỳ, người chắc chắn sẽ không có chuyện gì, hơn nữa không chừng còn cólợi cho người nữa” Uyển Vân mỉm cười đầy thần bí.
Tiểu Điệp còn định nóithêm, nhưng công công truyền chỉ đã đến và chờ bên ngoài, nên nàng đành im lặngđi ra, Uyển Vân bên trong đứng nhìn nàng mỉm cười gật đầu trấn an.
Tiểu Điệp không còn biếtnói gì hơn, nên đành mang tâm trạng lo lắng rời đi. Uyển Vân thì quay về phòng,bây giờ việc nàng cần làm chỉ là chờ đợi tin tức nữa thôi, vì tất cả nàng đềuđã tính toán cả rồi.
‘Đế vương vốn vô tình,chỉ có thể sủng phi, không thể yêu, hoàng thất vốn là nơi đấu tranh người chếtta sống, tiểu thư thì ngược lại, thiện lương đơn thuần, cho nên đây sẽ là mộtluồng sáng mới nơi hoàng cung, đối với hoàng đế tiểu thư sẽ trở thành người cóthể sưởi ấm con tim chỉ biết tranh đấu của hắn, dù tiểu thư không thích hợp nơinày, nhưng nàng tin chắc, có nàng tiểu thư sẽ không sao, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-van/1618771/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.