“Cái này sao có thể tính được, em bây giờ là vợ của anh đó. Bọn họ dám cướp người trên tay anh sao?”: Anh ôm cô vào lòng :”Cửu Uyên, đừng quan tâm đến bọn họ. Em quan tâm anh là đủ rồi” 
“Này này, hai người định để chúng tôi đợi bao lâu nữa hả? Còn ôm ôm ấp ấp, ở nhà chưa đủ sao?” 
Người vừa lên tiếng là Đường Thiên Lạc, anh tựa lưng vào cửa miệng nhả khói thuốc lá lên tiếng lầu bầu. Thẩm Hạo quay đầu nhướng mày khẽ nhếch môi :”Chúng tôi ôm ấp thì làm sao? Ăn hết của nhà cậu chắc” 
Sau đó anh quay sang Triệu Cửu Uyên với ánh mắt dịu dàng :”Đi nào bà xã, chúng ta vào trong thôi” 
Hai người nhanh chóng bỏ lại một mình Đường Thiên Lạc đứng một mình ở cửa. Anh cười lạnh quay đầu không nhịn được mà lớn tiếng quát :”Hai người còn lương tâm không hả? Biết tôi đây độc thân không, suốt ngày chỉ biết rải đường. Ông đây có lòng tốt ra đứng đợi hai người vậy mà hai người không có lương tâm bỏ ông đây một mình” 
[…] 
Cánh cửa phòng bao mở ra, bên trong có 2 nữ, 4 nam, sau khi nghe tiếng động liền quay lại nhìn. Bị nhiều ánh mắt nhìn như vậy, mặt cô bỗng dưng nóng lên liền chui nép sau lưng anh 
“Cửu Uyên, bây giờ anh mới biết em bám dính Thẩm Hạo đến như vậy đấy” 
“Đúng đúng, Cửu Uyên lạnh lùng của chúng tôi đâu rồi. Thẩm Hạo cậu trả lại đây” 
Thẩm Hạo cong khóe môi :”Cái gì mà Cửu Uyên của các người, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong/2723625/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.