30 phút sau, anh đã dọn ra một mâm cơm đầy đủ dinh dưỡng ra trước mặt cô. Thẩm Hạo đặt tay lên đầu cô xoa xoa rồi dịu dàng lên tiếng :”Anh nấu ăn không giỏi, em nếm thử xem có được không?” 
Nhìn mâm thức ăn trước mặt, Triệu Cửu Uyên lại ngẩn lên nhìn anh, nấu ăn không giỏi mà nấu được thế này sao? Vậy kỹ năng nấu nướng của cô có phải gọi là phế vật không? 
Cô không nghĩ quá nhiều mà cầm đũa lên nếm thử :”Ừm, rất ngon. Ông xã, anh giỏi quá đi” 
“Vậy sao?”: Thẩm Hạo ngồi bên cạnh nhướng mày hỏi :”Vậy bà xã, có thưởng cho anh không?” 
“Anh muốn thưởng cái gì? Đừng nói là anh nấu cho em ăn chỉ muốn được thưởng thôi nhé?”: Cô cười nhạt đặt đũa xuống nghiêm túc lên tiếng. Sau đó, anh liền gãi đầu giải thích :”Không phải, anh chỉ muốn được an ủi một chút” 
“An ủi?”: Triệu Cửu Uyên bật cười hỏi lại 
Thẩm Hạo thở dài :”Sau khi tan làm anh đã về nhà sớm để chờ đợi em. Vốn nghĩ sẽ dẫn em đi nhà hàng, kết quả đến 8 giờ tối em mới về” 
“Chẳng phải bây giờ đi cũng được sao?” 
Anh lại thở dài :”Cửu Uyên à, em không hiểu đâu” 
“Hả? Em không hiểu cái gì. Chẳng phải vẫn có nhà hàng mở cửa xuyên đêm sao?” Cô chồm người đến nhíu mày lên tiếng thắc mắc nhưng đáp lại cô chỉ là nụ cười của Thẩm Hạo. Cái gì đây? 
“Anh không ăn sao?” 
“Em ăn đi, ăn no rồi thì tới anh”: Anh nhìn cô cười cười lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-uong/2723574/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.