31
Điên rồi.
Lục Hành nhất định điên rồi.
Trong lúc nhất thời, ta thử đủ loại phương pháp, hỏi đủ loại thần y, thậm chí còn nghi ngờ Lục Hành đang lừa mình.
Kết quả là sau vô số lần “vô tình bị thương”, ta đã hoàn toàn từ bỏ ảo tưởng của mình:
Ta con mẹ nó thật sự phải cùng sống cùng c.h.ế.t với hắn!
Ta khó khăn lục lại cốt truyện, tiếp theo trong lễ hội Hoa Siêu, Lục Hành sẽ bị thương, sau đó hoàng đế làm nghi thức phong Quý phi, Lục Hành sẽ bị thương. Cuối cùng, sinh nhật Xuân mỹ nhân, Lục Hành sẽ bị thương.
C.h.ế.t tiệt!!! Hắn có thể sống sót vượt qua đại nạn như một kì tích, còn ta thì phải làm sao.
“Vương phi, sao người lại khóc chứ?”
Nha hoàn trước mặt tri kỉ nói: "...Nếu vương phi không muốn thì cứ vứt nó đi."
Ta nhìn chằm chằm đống đồ trên bàn, thấy vô số vàng bạc, đồ trang sức, lụa là,sa-tanh bày trước mặt.
Lại nghe tiểu nha hoàn phía sau: “Vương phi không cần, lui ra đi.”
Ta giữ chặt lấy tay nàng, ho khan một tiếng: "Đây... đây là cái gì vậy?"
Tiểu nha hoàn rũ mắt nói: “Là Vương gia phân phó người đưa tới, nói vương phi thích mấy thứ này.”
Nàng lui về phía sau một bước, lộ ra bốn người có dung mạo tầm thường:
“Đây là bốn nơi Tứ Xuyên, Sơn Đông, Quảng Đông, Hoài Dương, đều là đầu bếp vương gia đưa tới.”
Lại lui về phía sau một bước: “Đây là giấy tờ khế đất các sơn trang, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-thuong-chi/3331914/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.