Tên lạ mặt kia thấy chủ nhân đang vừa tức giận vừa đau khổ nhưng vẫn không kiềm chế được tính khí lắm lời của mình .
"Chủ nhân , người cởi trói cho ta được không ? Cả ngày bọn họ trói ta lại còn không cho ăn uống , cổ họng ta khát nước tới mức sắp chết khô rồi !"
"Ngươi tên gì ? Từ đâu tới ? Tại sao gọi ta là chủ nhân ? "Nàng vừa cởi trói vừa hỏi hắn liên tục .
"Ta ? Ta tên Tu Kiệt , ta từ môn phái mà chủ nhân lập ra lúc chưa chuyển kiếp trọng sinh đó , người chính là chủ nhân của ta , vả lại trước khi trọng sinh người căn dặn ta rất nhiều và rất kĩ để thay người quản lí các chuyện lớn nhỏ trong môn phái khi người vắng mặt !" Hắn trả lời không thiếu một câu .
"Ừm , vậy Minh Viễn con trai ta và Tuyết Nhan con gái ta là tiểu chủ của môn phái ngươi nói rồi ! "Hà Ân không mảy may nghi ngờ vì bây giờ nàng không quan tâm gì đến việc người khác nói dối hay nói thật nữa .
"Vậy hiện tại trong phái có chuyện gì mới xảy ra không ? "Hà Ân hỏi với gương mặt bình thản như hỏi cho có chuyện vậy .
"Chủ nhân , người hiện tại thân thể chưa khoẻ với lại vừa rồi người lại có chuyện không vui nữa cho nên ta không dám nói chuyện ở môn phái cho người nghe nữa tránh người lại nghĩ nhiều hại thân thể !"
Tu Kiệt e dè nói , mắt luôn để ý tới biểu cảm của Hà Ân .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-nhu-mau-den-day-voi-ta/1816321/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.