27 năm trước...
“Tôi cho con bé uống sữa chứa thuốc ngủ rồi, giờ tôi sẽ bế nó đi và nó sẽ không khóc khi rời xa vòng tay dơ bẩn của cô.”
“Tuyết Trân,tỉnh lại đi con,mẹ xin con mà! Vương Tố Mẫn, trả con cho tôi! “.
Bà ta tỏ rõ vẻ mặt không chút thương cảm vừa bế đứa bé vừa dùng chân đạp lên người của người đàn bà kia đang kêu gào thảm thiết đòi lại con.
“ Thối tha, dơ bẩn, hạ đẳng! À gọi là chị dâu mới đúng nhỉ? Chị từng làm mối ô nhục cho gia đình tôi khi cố dụ dỗ anh trai tôi nhưng mà mẹ tôi không đồng ý chị liền dùng mưu kế hèn hạ để kéo anh ấy về phía chị, đứa bé này là con của anh ấy, trước khi anh ấy chết trong một trận bão ngoài biển lúc đang đi du lịch giữa biển bằng du thuyền thì anh ấy đã dùng chút sức tàn gọi cho tôi nói đứa bé này là con ruột của anh ấy và chị đã phản bội anh ấy nên hãy đón con bé về, sau cuộc gọi cuối đó anh ấy đã không còn trên thế giới này, tất cả là tại chị nên anh trai tôi mới phải chết như vậy thứ đàn bà phản bội, chị muốn đòi lại con hả? Đúng không? Nhưng tiếc quá, dòng máu trong người nó là của nhà họ Vương chúng tôi nó phải về với chúng tôi.”
Nói rồi bà ta mặc kệ người mẹ đang gào khóc gọi tên con và cầu xin trả con lại, rồi bà ta bước ra khỏi nhà sau đó yêu cầu người làm phóng hoả căn nhà.Vừa lúc đó thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-nhu-mau-den-day-voi-ta/1816303/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.