Phủ Thế Tử...
-“Aiza, đau quá!! Cái gì đè lên vai ta thế này đau mỏi vai quá đi.”.__Hà Ân uể oải ngồi dậy khẽ cử động vai thấy đau, vừa mới bớt đau vai được một chút nàng ngó sang bên cạnh thấy Du Thế Hãn đang ngủ rất gần nàng mặc dù đêm qua nàng nhớ rằng đã chia đôi chiếc giường bằng hai tấm chăn dày cộm nhưng hôm nay nó đâu rồi sao hắn ta lại nằm sát nàng như vậy còn gối đầu lên vai nàng nữa khiến nàng thấy hơi lạ còn làm nàng mỏi hết cả vai cử động khẽ cũng thấy đau nữa chứ.
-“Aaaaaaaaaaaaaaaaaa”.Hà Ân đột nhiên hét lên khi nhìn thấy y phục của mình bị lột sạch chỉ còn một bộ đồ ngủ màu trắng,trong khi đêm qua nàng nhớ là nàng vẫn mặc một bộ y phục màu hồng nhạt khi thay y phục cưới ra nhưng sao lại thế này? “Không lẽ,không thể nào chắc ta và huynh ấy chưa xảy ra chuyện gì đâu ta nghĩ quá nhiều thôi,đúng vậy chắc chắn là do ta nghĩ nhiều thôi “.Nàng tự lẩm bẩm trấn an mình với suy nghĩ điên rồ trong đầu.
“-Mới sáng sớm, nàng làm gì mà hét ầm ĩ lên thế hả?”.__Hắn lên tiếng.
“Ta..a...ta gặp ác mộng thôi, chàng ngủ tiếp đi ta đi ra ngoài một chút!”.Hà Ân ấp úng sau đó liền chạy ra ngoài không để cho Thế Hãn nói thêm câu gì.
Vừa chạy ra tới ngoài Hà Ân đụng vào một ả nha hoàn đang bưng một chậu nước đến phòng mình vậy là nàng hứng trọn vẹn chậu nước đó khiến khắp mình mẩy ướt như chuột lột,nàng nổi đoá mắng nha hoàn đó.
“Ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-nhu-mau-den-day-voi-ta/1816297/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.