Thấy cô im lặng, Lăng Thiên Vũ không khỏi thúc giục cô
"Chị mập, em đang nói chuyện với chị đó!"
Chết tiệt, thật là một kẻ đáng chết!
Trương Uyển Nhi tức giận và khó chịu với người đàn ông này đến nỗi Trương Uyển Nhi không thể chịu đựng được, sau khi dùng tay đẩy người đàn ông ra, cô nhanh chóng đi về phía căn hộ. Nhưng ngay sau đó, một sức mạnh siết chặt cổ tay cô và kéo cô lại trong sự bàng hoàng. Khi cô nhận ra thì cả người của cô đã nằm giữa xe và người của anh ta.
"Anh điên rồi, thả tôi ra!"
"Nếu hôm nay cô không giải thích rõ ràng, tôi sẽ không cho cô đi đâu."
"..."
Trương Uyển Nhi lúc này không nói nên lời, hồi lâu cũng không nói.
Hồi lâu, hai người không nói chuyện, cứ như vậy không ai chịu nhường nhau. Hai người nhìn chằm chằm vào đối phương không biết đã qua bao lâu, nhưng khi Trương Uyển Nhi bình tĩnh trở lại, cô chợt nhận ra hai người đang ở gần nhau.
Lúc này, cô đang đi giày cao gót, tính toán khoảng cách với anh, căn bản là vừa nhấc chân lên, cô sẽ trực tiếp đụng phải "gốc rễ sinh mệnh" của anh.
Với ý tưởng này, cô nhanh chóng hành động, nhưng cô không ngờ rằng mọi chuyện lại thành ra càng mờ ám hơn nữa và cũng thật xui xẻo cho hai người bọn họ bởi vì hành vi "thân mật" ấy lại tình cờ lọt vào mắt của Phùng Anh Thư đang theo dõi con trai bà ấy.
Trương Uyển Nhi chỉ hơi nhấc chân lên, đột nhiên cảm thấy mất trọng tâm, suýt chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-nhi-em-giam-can-di/217970/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.