"Rồi sao?"
Trương Gia Lâm kiên nhẫn trả lời câu hỏi đầu tiên, nhưng thấy Trương Uyển Nhi không có ý để cô đi, cô cắn răng tiếp tục trả lời câu hỏi thứ hai và thứ ba.
"Người đàn ông đó là đồng nghiệp của em, người làm việc trong KTV. Anh ta đá em rồi."
"Anh ta đá em thì sao lại kéo tay em, còn nghe thấy em đang cãi nhau với anh ta."
Mặc dù ngày thường Trương Uyển Nhi có vẻ ngốc nghếch không biết gì, nhưng tâm tư của cô rất nhạy bén, cho nên có một số chuyện không dễ dàng nói dối cô.
"Anh ta muốn theo đuổi em, nhưng tôi từ chối, vậy thôi."
"Sau đó anh ta.."
Trương Uyển Nhi vừa bắt đầu nhắc em gái mình không được gây gổ với đàn ông, nhưng Trương Gia Lâm đã cắt ngang khi lời nói vừa thốt ra trên môi cô.
Trương Gia Lâm cố tình ngắt lời chị gái, vì cô biết thế nào chị gái cô cũng sẽ cằn nhằn cô cho mà coi. Không chuyện này thì là chuyện khác. Vì vậy, cô đã sử dụng một thủ thuật hữu hiệu nhất, đó là đánh trống lảng.
"Cũng may là chị kịp thời xuất hiện, nếu không sẽ không thể tưởng tượng nổi. Chị yêu, chị thật quá tốt, chị là thần tượng của em!"
"Thật không đấy!"
"Mà này, chị còn chưa nói, mẹ già yêu dấu của em đâu?"
Mặc dù biết em gái mình hoàn toàn là nịnh hót, nhưng trong lòng Trương Uyển Nhi rất vui. Có ai được khen mà không vui cơ chứ. Chỉ khi nghe Trương Gia Lâm nhắc đến mẹ mình lần nữa, cô mới nghĩ đến chuyện người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-nhi-em-giam-can-di/1147474/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.