Trương Uyển Nhi im lặng nãy giờ. Cô không lên tiếng là bởi vì cảm thấy Lăng Thiên Vũ nói không có gì sai, cho nên yên lặng lắng nghe. Nhớ lại cảnh trong đám cưới hôm đó, đôi giày cao gót của cô ấy bị vẹo, và cô ấy suýt xấu hổ trước mặt quan khách. Cũng may là người đàn ông này đã kịp thời ôm lấy cô, nếu không cô cảm thấy mình sẽ là vết nhơ trong đám cưới của bạn thân mình rồi. Tuy chỉ vài giây, nhưng tựa vào lồng ngực rắn chắc của anh, cô có cảm giác rất lạ. Cô thậm chí còn có một ý tưởng điên rồ ngay lúc bấy giờ, hy vọng rằng thời gian có thể ở lại ngay lúc đó. Chỉ là cô biết rằng, trên đời này không có giấc mơ nào là không thể thực hiện được, cũng giống như không có bữa tiệc nào mà không có sự chia ly. Khi nghĩ đến đây, cô muốn tự tát cho mình tỉnh táo hơn, cô là đang so sánh anh với một hoàng tử sao? Thế giới này không quá hoàn hảo, thời gian sẽ không dừng lại để chờ đợi bất cứ ai, và tất nhiên là sẽ không có hoàng tử. Chết tiệt, cái gì mà hoàng tử chứ. Anh ta chỉ là một hoàng tử lật mặt nhanh hơn lật bánh hay một hoàng tử ngốc? Không, đó là hoàng tử đầu máy. Haha, vâng, đó là "Hoàng tử đầu máy"! Nghĩ đến đây, Trương Uyển Nhi không khỏi nở nụ cười vui vẻ. Khi hoàn hồn, cô chỉ thấy Mai Ngọc Hoa và Lăng Thiên Vũ đang tròn mắt nhìn mình. Đột nhiên, cô bỏ đi nụ cười của mình, giả vờ như không có gì xảy ra. Nhưng Mai Ngọc Hoa không để cô đi và hỏi. "Tiểu Nhi, có gì đáng cười?" "Ừm.. không có gì." "Tiểu Vũ, làm cháu chê cười rồi, Trương Uyển Nhi của nhà dì không phải như vậy." Mai Ngọc Hoa thất vọng liếc nhìn con gái mình, và sau một tiếng ho nhẹ, lịch sự nói với Lăng Thiên Vũ. Trước mặt bạn trai, cô thất thần và nhếch mép cười, Mai Ngọc Hoa thực sự cảm thấy lo lắng cho con gái mình. "Tiểu Nhi có thể đang nghĩ về những gì đã xảy ra trong đám cưới ngày hôm đó. Cô ấy không giỏi đi giày cao gót.." Trương Uyển Nhi đã định không nói, bởi vì cho dù Mai Ngọc Hoa nói gì, cô sẽ nghĩ đó là lỗi của mình. Nhưng khi nghe Lăng Thiên Vũ kể về chuyện xấu hổ ngày hôm đó, trong lòng cô hơi nao nao, cô lập tức nói nhiều hơn anh. "Lăng Thiên Vũ, im lặng và đừng nói nữa!" Người đàn ông này rõ ràng là có chủ đích! Anh cố tình nói mãi về việc cô ấy xấu hổ, giờ anh lại "kiện". Lăng Thiên Vũ ơi Lăng Thiên Vũ anh thật là một tên khốn nạn mà. Sự do dự của Lăng Thiên Vũ, cùng với phản ứng quyết liệt của Trương Uyển Nhi, điều đó càng khơi dậy sự tò mò của Mai Ngọc Hoa về vấn đề này. Không quan tâm đến cô con gái đang loạn như cào cào, Mai Ngọc Hoa kéo Lăng Thiên Vũ để tra hỏi. "Rồi sao?" Có vẻ như đó là điều gì đó đáng xấu hổ về con gái mình, nhưng Mai Ngọc Hoa vẫn muốn nghe. Có vẻ như từ trong miệng của Lăng Thiên Vũ, con gái cô đã trở nên khác đi một chút. "Không có gì. Sau đó, cô ấy suýt ngã vì đi không vững và cháu đỡ." Sau khi nói, Mai Ngọc Hoa và Lăng Thiên Vũ đồng thanh cười, trong khi Trương Uyển Nhi đang hờn dỗi với vẻ mặt ủ rũ. Lăng Thiên Vũ bí mật kêu lên vẻ mặt của cô, nhìn thấy khuôn mặt đen xì của cô, tâm trạng anh ngay lập tức tốt lên. Tất cả đều nói, cô nàng mập à, cô không thể đánh bại tôi! "Sau đó thì sao?" Sau khi cười một tiếng, Mai Ngọc Hoa cảm thấy bụng mình đau, nên lập tức hỏi chuyện sau. Trương Uyển Nhi đột nhiên có một linh cảm không rõ, nhất là khi anh nhìn thấy vẻ mặt gian xảo của Lăng Thiên Vũ. "Sau đó, chúng cháu đều uống quá nhiều bởi vì rượu, cho nên.." Lăng Thiên Vũ nói điều đó là tốt, nhưng anh dừng lại đột ngột, và mọi người không thể không suy nghĩ. Trên thực tế, anh cố tình tạo ra hiệu ứng này, là để cho Trương Uyển Nhi cũng phải nếm trải mùi vị "nhảy sông Hoàng Hà". Chắc chắn, mặt Mai Ngọc Hoa thay đổi sau khi nghe nó, và anh biết rằng "thủ đoạn xảo quyệt" của mình đã thành công. Chỉ là, trước sự ngạc nhiên của anh, người phụ nữ mập mạp không hề phản bác, cúi đầu xuống, tỏ vẻ đắc ý. Người phụ nữ xinh đẹp này đã vào nhầm phòng và nhầm giường lần trước, dù không có chuyện gì xảy ra nhưng cô vẫn bị bố mẹ anh nhìn thấy và gây ra hiểu lầm. Điều tồi tệ nhất là anh không thể giải thích rõ ràng, lại bị chụp ảnh và đưa tin trên diện rộng, khiến tình hình công ty hiện tại rối tung lên. Nghĩ đến điều này khiến anh thôi thúc muốn đập đầu vào tường ngay lập tức. Mai Ngọc Hoa nhìn con gái một cách đầy ẩn ý, thấy con bé đỏ mặt, và có lẽ bà có một điểm không đồng ý. Mặc dù xã hội không còn bảo thủ như trước, Mai Ngọc Hoa vẫn có điểm không đồng ý. Ví dụ, "tình một đêm", quan hệ tình dục trước hôn nhân. Bà không thể chấp nhận điều đó. Và lời nói của Lăng Thiên Vũ nhanh chóng khiến cô nhớ đến ngày cưới của Trịnh Lan Hương, Trương Uyển Nhi đã ở ngoài cả đêm. Bà nhớ rằng con bé nói là bạn nó đã bảo nó ở lại với cô ấy một đêm và con bé đã nhiều lần đảm bảo rằng nó ngủ với đàn ông, giờ phút này bà đã rất tức giận. Cô con gái này thực sự đã học cách nói dối bà! Khi Lăng Thiên Vũ thấy Mai Ngọc Hoa và Trương Uyển Nhi không nói chuyện, anh không khỏi cười thầm. Nhìn thấy vẻ giận dữ của Mai Ngọc Hoa, anh chợt nhận ra rằng mình đã nói hơi quá đà. "Cô à, xin đừng trách Tiểu Nhi, mọi chuyện đều là lỗi của cháu!" Anh muốn sửa chữa nó, nhưng lời nói đã ra khỏi miệng đâu thể thu lại được nữa. Sở dĩ Trương Uyển Nhi thực sự đỏ mặt là do cô kìm nén cơn tức giận của mình, không phải xấu hổ hay ngại ngùng. Lúc này, cô giấu hai tay sau lưng, không muốn bị phát hiện đang nắm chặt tay, không nhịn được muốn đấm ai đó. Lời nói của Lăng Thiên Vũ khiến cô căm hận, nhưng trước mặt mẹ cô, cô không thể làm gì anh. Tên khốn khiếp này, dám nói bậy bạ trước mặt mẹ của mình, anh ta thật sự muốn ăn đòn! Anh ta cố tình nói điều gì đó không rõ ràng, và giả vờ có trách nhiệm. Sự thật là không có chuyện gì xảy ra giữa hai người bọn họ hết Nhìn đôi mắt của Mai Ngọc Hoa lúc này, cô đã có thể hình dung ra những gì mình sắp phải đối mặt. Có lẽ, sau khi Lăng Thiên Vũ rời đi một thời gian, cô sẽ bị mẹ mình mắng mất thôi. "Thời buổi này đôi lứa yêu nhau thì đó cũng là chuyện bình thường mà thôi" Mặc dù tức giận vì sự lừa dối của Trương Uyển Nhi, Mai Ngọc Hoa cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy Lăng Thiên Vũ là một người đàn ông biết chịu trách nhiệm sau khi hai đứa đã trải qua quan hệ xác thịt. Dù sao thì, chuyện đó đã xảy ra, và bây giờ không có ích gì để đổ lỗi cho ai. Thành thật mà nói, Tiểu Nhi của bà đã có thể tìm được một người đàn ông xuất sắc như Lăng Thiên Vũ làm bạn trai của mình, và điều đó quả thực rất tốt. Vốn dĩ Lăng Thiên Vũ vẫn còn tự mãn vì sự tức giận của Trương Uyển Nhi, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của cô, trong lòng anh lại không nỡ. Cố gắng thay đổi chủ đề, Mai Ngọc Hoa nói trước anh một bước. "Về cơ bản cô đã biết chuyện gì đang xảy ra. Tiểu Vũ, cháu nên về mời người nhà ăn cơm sau khi cô khỏe lại." Mai Ngọc Hoa xoa xoa thái dương, có chút mệt mỏi. Bây giờ, bà có lẽ đã biết mối quan hệ giữa con gái mình và Lăng Thiên Vũ. Hãy để bà nghỉ ngơi thật tốt, đợi bà khỏe lại rồi hãy nghĩ cách ăn nói với nhà họ Lăng. "Mẹ!" Thằng bé không gọi bà là "Cô Mai", cũng không gọi bà là "Mẹ" Trương Uyển Nhi gọi bà với khuôn mặt đặc biệt xấu xí. Mẹ cô có bị làm sao không? Cô không liên quan gì đến Lăng Thiên Vũ cả! Mai Ngọc Hoa làm sao mà không biết con gái lần nào cũng gọi như vậy vì con bé đang rất nóng lòng. Nhưng lần này bà lại phớt lờ. Dù con gái bà có nói gì đi nữa thì vì hạnh phúc sau này của con gái, bà cảm thấy trong lòng mình đã có quyết định. "Cô à, nghỉ ngơi cho tốt. Nhất định phải gặp mặt ăn cơm, nhưng theo lệ thường phải là nhà cháu mời cơm tối. Bây giờ cháu về thưa lại với cha mẹ cháu, vậy cháu xin phép về trước." Nghe những lời của Mai Ngọc Hoa, Lăng Thiên Vũ biết rằng kế hoạch của mình đã thành công hơn một nửa, và anh ngay lập tức cảm thấy nhẹ nhõm. Sau khi tạm biệt Mai Ngọc Hoa, anh quay người và bước ra khỏi phòng. Trước khi đi ra ngoài, anh ta không quên nhìn lén Trương Uyển Nhi, trong mắt đầy ẩn ý. Nhìn thấy ánh mắt khiêu khích của anh ta, Trương Uyển Nhi muốn kéo anh ta ra ngoài để giải quyết chuyện của họ, nhưng chưa kịp tới cửa, Mai Ngọc Hoa đã gọi cô trở lại giường. "Uyển Nhi, đứng lại cho mẹ!" Thấy Trương Uyển Nhi định đuổi theo Lăng Thiên Vũ ra ngoài, Mai Ngọc Hoa làm sao không biết con gái mình muốn làm gì? Bà không muốn con gái nình làm hỏng những điều mà Lăng Thiên Vũ vừa nói, vì vậy bà phải ngăn con bé lại. "Mẹ, mẹ bị sốt phải không?" Trương Uyển Nhi biết rằng cô không nên nói chuyện với Mai Ngọc Hoa như thế này, nhưng cô đã thực sự phát điên lên vì mẹ mình. Người đàn ông đầu máy xe lửa nhà họ Lăng đã đủ khiến cô phát điên, nhưng mẹ cô không bênh cô mà còn nối giáo cho giặc, cô đang rất tức giận vì hai người họ. Mẹ của tôi ơi! Con gái của mẹ đã bị lợi dụng và bắt nạt. Mẹ có vui khi thấy điều đó xảy ra không? Mẹ có phải là mẹ kế của con không vậy! "Con chỉ muốn hỏi mẹ, sao mẹ lại đồng ý hôn sự này?" Mai Ngọc Hoa cảm thấy rằng thằng bé kia rất tốt nhưng đầu của con gái bà có vấn đề à. Mà hết lần này đến lần khác cự tuyệt con trai nhà họ Lăng cơ chứ. Khi một người phụ nữ bình thường gặp một người đàn ông có điều kiện tốt như vậy, cô ấy đã phải ôm chặt lấy người đàn ông đó từ lâu, hay là con gái của bà khác với những người bình thường khác. Dù chưa bao giờ hẹn hò nhưng EQ này chắc cũng không phải là số âm! "Thôi được rồi, chúng ta đừng tranh luận về điều này.. Con chỉ muốn nói rằng những gì đã xảy ra không phải như những gì mẹ nghĩ." Quên đi, tức giận cũng vô ích, tốt hơn hết cô nên giải thích rõ ràng đầu đuôi sự việc cho mẹ cô. Trương Uyển Nhi ngay từ đầu đã định nói với mẹ cô, nhưng trước khi cô có thể nói, Mai Ngọc Hoa đã nói trước. Mà người bà vừa nhắc tới trong miệng cũng khiến sắc mặt Trương Uyển Nhi lập tức ảm đạm xuống. "Tiểu Nhi, bố của con.." "Sao đột nhiên lại nhắc tới người đàn ông đó?" Nghe Mai Ngọc Hoa nhắc đến người đàn ông này, toàn thân Trương Uyển Nhi không được vui. Nghĩ đến người đàn ông này, cô lại nhớ tới tiếng khóc của ba người trong suốt ba năm qua. Lúc này, cô dựng đứng gai ốc khắp người như một con nhím, tự vệ. Nhìn thấy phản ứng của Trương Uyển Nhi, Mai Ngọc Hoa không khỏi chần chừ kể cho cô nghe những gì đã xảy ra ở nhà vào buổi sáng. Nhìn thấy ánh mắt của Mai Ngọc Hoa lóe lên vẻ đau thương, Trương Uyển Nhi trong lòng có một dự cảm không rõ. Suy cho cùng, mẹ cô sẽ không nhắc đến người đàn ông đó một cách đột ngột mà không có lý do. Nó có thể là.. "Đừng nói với con là ông ta đã trở lại!" Nhìn thấy Mai Ngọc Hoa chậm trễ trả lời cuộc trò chuyện, trong lòng Trương Uyển Nhi càng thêm bất an. Sau một hồi đắn đo, cô mạnh dạn đoán. Thấy vẻ mặt của Mai Ngọc Hoa rõ ràng đã thay đổi vì lời nói của mình, cô ấy chán nản ngồi xuống bên giường. Cách đây ba năm, người đàn ông đó đã bỏ lại mẹ con họ rồi bỏ đi như thế này nên không có video. Ba năm sau, tại sao ông ta quay lại? Vì ba năm qua ông ta có thể bỏ qua mẹ con họ, bất chấp sống chết của họ, vậy tại sao bây giờ ông ta lại xuất hiện? Hiện tại họ đang sống rất tốt, họ không cần ông ta chút nào. Cô biết rất rõ làm thế nào ba người họ sống sót qua ba năm này. Cô ghét Trương Gia Huy cho đến chừng nào cô còn sống trên trái đất này. Cô thậm chí còn thề rằng chỉ cần cô nhìn thấy người đàn ông, cô sẽ hành hạ ông ta đến chết!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]