Triệu Nhị Ngưu cảm thấy hoàng tử không xấu, lá gan cũng liền tăng lên. Chủ yếu là do Triệu Nhị Ngưu lớn lên trong thâm sơn, người người sinh sống hòa bình, không có tranh đấu, không có bóc lột, cho nên trong đầu hắn vốn không có quan niệm địa vị tôn quý gì gì đó, hơn nữa hắn còn là cái ngốc tử, không phải sao? Chính vì thế mà đại ngốc tử Nhị Ngưu của chúng ta ngay sau khi dùng số tiền Trầm Trọng Sơn cho, mua về một đống lớn công cụ cho Trương đại bá, liền đặt Trầm Trọng Sơn vào vị trí người tốt.
Triệu Nhị Ngưu làm thị vệ dưới trướng Trầm Trọng Sơn kỳ thật chính là chân lăng quăng pha trà rót nước, không phải thao luyện mệt mỏi như người khác, nên Triệu Nhị Ngưu đối với công việc này rất là vừa lòng, lúc rảnh rỗi thường thường giúp Triệu đại bá làm đủ việc, không thì giúp A Thẩm nấu cơm vác vác đồ ăn, giúp huynh đệ múc nước, giúp Thái thúc ở mã phòng phơi cỏ….Thế nên trong mắt mọi người hắn chính là cái thanh niên tốt thường xuyên giúp đỡ người khác a.
“Nhị Ngưu, ngươi nói đến bao giờ chúng ta sẽ đánh nam di kia mà?”
A Phúc – cũng là thị vệ như hắn dựa vào cây cột trước trướng nói.
“Sao ta biết được đâu! Mùa thu đến ta còn muốn về nhà mà! Nương rẫy nhà ta hẳn là đến kỳ thu hoạch a!”
A Phúc còn muốn nói cái gì, chợt nghe Trầm Trọng Sơn ở trong lều gọi người.
“Ta đi vào đi, ngươi ở đây nghỉ ngơi một chút.”
A Phúc cảm kích nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-bao-uyen/22369/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.