Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, Triệu Nhị Ngưu cùng mọi người đã thức dậy, thu thập xong hành lý thì tiến về Quan thành ở biên giới phía Nam. Quan thành là thành trấn ở tận cùng phía nam của nước Yên, cũng khá đông đúc, giàu có, nhưng bởi vì chiến sự nên giờ lại thành nơi đóng quân của quân đội, hoàng tử được phái tới cũng đang ở đó. Trong lòng Triệu Nhị Ngưu cảm thấy không vui, hắn còn chưa ăn sáng đâu, từ giờ tới Quan thành còn rất lâu nữa, hoàng tử ngươi còn có ăn, nhưng ta lại bị đói a. Bất đắc dĩ đành theo đại đội đi về hướng Quan thành, Cao Lý đi cạnh Triệu Nhị Ngưu, lấy ra vài cái bánh bao cho hắn, Triệu Nhị Ngưu thấy bánh bao liền cười không thấy mắt, cầm bánh bao vội cắn ăn.
“Cao Lý, ngươi lấy bánh bao ở chỗ nào a?”
“Nga, ta vừa rồi đi mua, không phải có lão nương bán bánh bao sao?”
“Thế a, ha ha ha, sao ta lại không thấy mà?”
Triệu Nhị Ngưu vừa uống nước vừa ăn bánh bao, thấy mình ăn, Cao Lý không ăn, hiển nhiên ngại ngùng gãi gãi đầu..
“Ngươi không ăn sao?”
“Không cần, ta vừa ăn rồi, ngươi giữ ăn đi!”
Triệu Nhị Ngưu ngại ngùng cười, lộ ra hàm răng trắng bóng làm Cao Lý có chút hoa mắt.
Được một ngày đường, thân mình Triệu Nhị Ngưu cho dù có làm bằng sắt cũng có chút không chịu nổi, Cao Lý lại vẫn một bộ thoải mái nhàn nhã, Triệu Nhị Ngưu là ngốc tử, nhìn không ra Cao Lý có chỗ nào đặc biệt, nghĩ rằng Cao Lý đã quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-bao-uyen/22363/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.