Gió thổi nha thổi nha, thổi đi một mảng mây trắng trên trời, thổi đi cơn buồn ngủ của nhóm ám vệ ngoài cửa, thổi trúng đáy lòng Triệu Nhị Ngưu ở trong phòng từng đợt run lên.
“Hoa Lan..ta….”
“Ca, ngươi đi nấu chút cơm đi, ta cùng công tử đây trò chuyện một lát.”
Triệu Nhị Ngưu bất an nhìn Trầm Trọng Sơn, Trầm Trọng Sơn vuốt ve mặt hắn nói.
“Không sao đâu, đi đi.”
Triệu Nhị Ngưu nhích từng bước nhỏ ra khỏi phòng, thực tại lo lắng, liền áp sát vào phía dưới cửa sổ nghe lén, còn chưa ngồi ổn đã thấy vai mình bị ai vỗ vỗ, Triệu Nhị Ngưu sợ chết khiếp, quay đầu lại nhìn, ra là ám vệ Nhị, Tam, Tứ, Năm chính đang ngồi xổm xuống phía sau hắn, nhìn hắn đồng loạt hắc hắc cười hai tiếng, Triệu Nhị Ngưu không rõ, vì thế gãi gãi đầu nói.
“Sao các ngươi đều ở đây a? Hù chết ta.”
Tam vội một tay che miệng Triệu Nhị Ngưu, tay kia chỉ chỉ cửa sổ, Triệu Nhị Ngưu thế mới nhớ ra mình đang làm cái gì, hoảng sợ trừng mắt, vội vàng gật đầu ý bảo mình hiểu rồi, lúc này Tam mới thả tay, cứ vậy một đám người liền ngồi xổm dưới cửa sổ nghe lén.
Bên trong, sau khi Triệu Nhị Ngưu đi ra ngoài, Hoa Lan liền ngồi xuống cạnh bàn nhìn Trầm Trọng Sơn, Trầm Trọng Sơn cũng không nói gì, cầm chén trà nhìn lũ gà ngoài cửa đang mổ mổ thóc, mãi lâu mới nghe Hoa Lan nói.
“Ca ca ta…Đầu óc hắn không mấy thông minh, ta không muốn hắn bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uyen-bao-uyen/2158994/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.