Người xung quanh xem náo nhiệt nhỏ giọng bình luận, toàn bộ truyền đến lỗ tai Mục Dương.
“Nghiệp chướng a!Lại là đám người kia tìm tới cửa, xuống tay cũng thực ngoan độc!”
“Ai kêu nó thiếu tiền người ta, này cũng không thể trách được kẻ khác.”
“Mệ, có tiền mua quần áo, lại không có tiền trả nợ cho người ta, bị đánh cũng xứng đáng.”
“Muốn trách chỉ có thể trách bản thân nó, mắc gì lại đi vay tiền mấy tên đó!”
“Ở chỗ này, có bị đánh chết cũng chẳng ai biết.”
…
Mục Dương nghe được những lời kia, trái tim cũng lạnh đi.
Nhưng người này nhìn Bạch Tiểu Thư bị đánh, đã không tiến lên hỗ trợ, ngược lại còn lạnh lùng như vậy?!
Hung hăng trừng mắt nhìn đám ngươi kia một vái, sau đó vọt tới bên người Bạch Tiểu Thư, Mục Dương cúi đầu nhìn qua, trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm.
May mắn, người vẫn còn thở.
Gương mặt Bạch Tiểu Thư đã muốn sưng thành cái bánh bao, hốc mắt cũng bầm tím, khóe miệng còn vương tơ máu.
Mục Dương khẽ giọng gọi đối phương, “Tiểu thư, cậu có ổn không?”
Nghe được tiếng người gọi, ánh mắt vô thần của Bạch Tiểu Thư dần dần lấy lại tiêu cự, thấy người bên cạnh, còn cười một cái, “Tiểu Dương, là cậu à, khiến cậu chê cười rồi…”
“Tôi đưa cậu đi bệnh viện!”
“Không!” Bạch Tiểu Thư không biết từ nơi nào tìm được chút khí lực, đột nhiên túm lấy cánh tay Mục Dương, “Tớ không có tiền, toàn bộ tiền trong túi đã bị bọn kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uy-tiem-tru-ba/2446430/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.