Phùng Tinh nhàn rỗi không có chuyện gì làm bèn mò sang nhà Mục Dương la cà.
Vừa bước vào bên trong, anh chàng liền hoảng, “Tiểu Dương tử, cậu đến kì động dục à? Đi chỗ nào lêu lổng về đó? Trông thật kích tình! Còn bị cắn cả lên mặt nữa.”
Mục Dương mất kiên nhẫn khoát tay, “Miễn bình luận, nói sau đi!!”
Mục Dương không muốn nói, Phùng Tinh cũng lười hỏi lại, đặt mông xuông sô pha, tuỳ tay bốc một cái bánh bích quy để trong cái hộp trên bàn bỏ vào miệng, làm như thể đây chính là nhà mình, “Này, trên lầu nhà cậu có phải vừa có người mới dọn đến không? Gã kia bộ dạng rất ngầu, mặc quần áo hàng hiệu, lái xe hơi xịn. Cậu xem hắn nhiều tiền như vậy sao lại dọn vào sống trong một tiểu khu bình dân thế này nhỉ?”
Mục Dương có chút kỳ quái, Phùng Tinh nhà anh không ở khu này sao biết rõ vậy?
Phùng Tinh cười cười, giống như đọc được ý nghĩ của Mục Dương, “Tôi khi nãy đang leo lầu thì nghe thấy bác gái ở tầng dưới nói. Đúng rồi, cậu gặp qua gã đó chưa? Có phải hay không tướng tá ngon lắm? Là mặc quần áo hàng hiệu, lái xe hơi xịn sao?”
Có mặc quần áo hàng hiệu hay lái xe hơi xin hay không thì Mục Dương chẳng biết, cậu chỉ rõ cái tay kia mặt đơ, nhìn liền thấy ghét!
“Mặt đẹp cái rắm! Lão già kia cũng chừng ba chục rồi, cả ngày bản mặt không hề có chút biểu tình, hắn nhất định biết mình đã có tuổi, cười lên sẽ lộ ra nếp nhăn chỗ khoé mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uy-tiem-tru-ba/115095/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.