Lâm Kiến Sơn nghẹn họng trừng mắt, ông ta không ngờ Lâm Hữu Triết lại thành ra như vậy.
“Phản rồi, làm phản thật rồi, nhà họ Lâm cho mày ăn cho mày uống, vất vả nuôi mày lớn, bây giờ mày lại dám đánh bậc cha chú của của mày, mày đúng là thằng súc sinh trời đánh!”
Vợ của Lâm Kiến Sơn là Cố Thúy Phân đứng ở một bên lớn tiếng chửi bới.
“Hừ, vất vả nuôi tôi lớn sao?”
Trong lòng Lâm Hữu Triết thầm cười khẩy, xem thường lời giảo biện của mấy người này.
Là gia đình bố nuôi Lâm Kiến Hà vất vả nuôi lớn anh, chứ không phải đám người hèn hạ có lòng tham không đáy lại ra vẻ đạo mạo trang nghiêm này.
Năm đó, đám người Lâm Kiến Sơn không chỉ lên kế hoạch hãm hại anh, mà còn đuổi bố’
mẹ nuôi của anh ra khỏi nhà họ Lâm không chút thương tiếc.
Anh là người được nhặt về, người nhà họ Lâm không có cảm tình với anh còn có thể hiểu được, nhưng bố nuôi của anh là người nhà họ Lâm, là anh em ruột thịt của bọn họ!
Chỉ vì chút lợi ích, mà bọn họ đối xử tàn độc với anh em ruột thịt, còn lái xe đâm chết mẹ nuôi anh trên đường! Rốt cuộc thì ai mới là loài cầm thú?
Tiếp đó bố nuôi anh không chịu nổi cú sốc, sau một khoảng thời gian đau buồn cũng đã mất.
Đứa con gái duy nhất của hai người họ cũng mất tích một cách bất ngờ, đến hiện giờ vẫn không chút tin tức.
Nhiều năm như vậy, bố mẹ nuôi xem anh như con đẻ, anh đã sớm xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uy-luc-chien-than/220335/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.