“Bây giờ tôi cho các người lựa chọn, một là ông ta chết, hai là các người chết!”
Nói xong câu này, Lâm Hữu Triết nhắm hai mắt lại không lên
tiếng nữa.
Khí thế lạnh như băng toát ra từ người anh khiến đám người run rấy sợ hãi, không ai dám đến gần.
Đám người nhà họ Liễu khiếp sợ há hốc mồm đứng vào trong góc làm như không biết gì.
Họ không biết tại sao một bữa tiệc sinh nhật đang tốt đẹp bỗng dưng lại trở thành như vậy?
Lâm Kiến Hải siết chặt tấm lụa trắng, vẻ mặt rối rắm không thôi.
“Xem ra các người vẫn chưa biết rõ tình cảnh của mình”.
Lâm Hữu Triết nhếch môi cười khẩy.
Ngay sau đó chỉ nghe thấy dưới tầng vang lên từng tiếng bước chân rõ ràng.
Một nhóm cảnh vệ khí thế đáng sợ, vẻ mặt nghiêm nghị chạy vào sảnh tiệc, họng súng lạnh băng chĩa vào từng người trong nhà họ Lâm.
Cạch cạch…
Tiếng lên nòng vang lên.
Đám người nhà họ Lâm tái mặt, thậm chí có vài người nhát gan bị dọa đến mức không tự chủ được, cả sảnh tiệc lập tức bốc lên một mùi hôi khó chịu.
“Chú tư, ông nội đã sống đủ lâu rồi, chúng ta vẫn còn trẻ ma .
Cuối cùng có một người con cháu trong nhà họ Lâm không kiềm chế được nữa mà bật khóc.
Lâm Kiến Hải trợn trừng hai mắt, vừa muốn lên tiếng quở trách thì có thêm nhiều người lên tiếng.
“Đúng đó chú tư, con của cháu vừa mới chào đời, bọn cháu không thể chết”.
“Hơn nữa chuyện này vốn dĩ là do năm đó ông cụ hồ đồ gây tai họa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uy-luc-chien-than/1119806/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.