“Chuyện gì thế này?”
Mọi người đều kinh ngạc, Liễu Thiên Nghệ vội bước đến đỡ.
Bùi Dũng ôm bụng lăn lộn
trên mặt đất, đau đớn hét lên.
“Chắc chắn là cậu ta, là cậu ta đã động tay động chân với tôi!”
Mặt mày Bùi Dũng méo mó chỉ tay vào Lâm Hữu Triết rồi gào lên.
Mọi người chuyển tầm mắt nhìn sang, Lâm Hữu Triết không giải thích mà chỉ nói: “Bây giờ đưa đến bệnh viện vẫn còn cơ hội sống, muộn thêm chút nữa là không cứu được đâu”.
Vừa nghe thế, Bùi Dũng
chẳng còn quan tâm đến việc
Bùi Dũng ôm bụng lăn lộn
trên mặt đất, đau đớn hét lên.
“Chắc chắn là cậu ta, là cậu ta đã động tay động chân với tôi!”
Mặt mày Bùi Dũng méo mó chỉ tay vào Lâm Hữu Triết rồi gào lên.
Mọi người chuyển tầm mắt nhìn sang, Lâm Hữu Triết không giải thích mà chỉ nói: “Bây giờ đưa đến bệnh viện vẫn còn cơ hội sống, muộn thêm chút nữa là không cứu được đâu”.
Vừa nghe thế, Bùi Dũng
chẳng còn quan tâm đến việc
gây phiền phức cho Lâm Hữu Triết nữa, mà vội vã gọi mấy người quen đưa hắn đến bệnh viện.
“Bạn Lâm, rốt cuộc chuyện là thế nào đấy?”
Liễu Thiên Nghệ đưa người lên xe xong quay lại hỏi.
“Mình không phải bác sĩ, không rõ tình hình cụ thế, nhưng nhìn sắc mặt cậu ta thì cũng đã thấy rõ”.
ở trong quân đội tám năm, Lâm Hữu Triết trải qua quá nhiều môi trường khắc nghiệt, đôi lúc bị chấn thương nhỏ đều
tự mình chữa trị.
Cho dù không biết chữa trị vết thương nghiêm trọng hơn như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uy-luc-chien-than/1119783/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.