Edit: Malbec   
Thật ra hôm qua khi vô tình nghe thấy vài câu hờn dỗi kia, Úy Lam đã đoán được tâm sự của cô gái nhỏ. Thế nhưng không ngờ mới ngày hôm sau, người đã đuổi theo đến cửa.     
Trong tay cô còn đang bưng nồi đất nên trước tiên đặt nồi đất lên bàn rồi mới xoay người.   
Tần Lục Trác thấy cô nhìn qua thì vẻ mặt có hơi xấu hổ, chỉ vào cô gái bị mình đẩy ra: “Đây là Lưu Cẩn.”   
Lưu Cẩn không ngờ lúc này trong nhà Tần Lục Trác sẽ có phụ nữ, mà cách ăn mặc của Úy Lam khiến lòng cô ta sụp đổ ngay lập tức. Cô ta nhìn Úy Lam, tủi thân ở đáy lòng vốn chỉ có mấy phần lập tức biến thành mười phần.   
Đứng ở cửa khóc rống lên.   
Tần Lục Trác thấy cô ta khóc thành thế này bèn kéo người vào trong phòng.   
Lúc Lưu Cẩn lên đại học, cha mẹ cô bé muốn tự mình đưa con gái đến Bắc Kinh. Khi ấy đồng nghiệp trong đội còn mời họ ăn một bữa cơm, Tiếu Hàn vỗ ngực cam đoan, nhất định sẽ chiếu cố Lưu Cẩn thật tốt, coi cô bé như em gái ruột của mình.   
Ngày đó Tần Lục Trác không nói lời nào mà chỉ uống rất nhiều rượu.   
Ngược lại sau này Lưu Cẩn gặp phải chuyện đều do anh đi qua xử lý.   
Đáy lòng anh xem Lưu Cẩn như em gái ruột vậy.   
Cho nên lúc này thấy cô ta khóc, anh kéo người vào phòng khách xong liền cúi đầu hỏi: “Sao vậy?”   
Thái độ quan tâm thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uy-lam/1258969/chuong-64.html