🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nếu có thể có một bộ quần áo đẹp hơn, nếu có thể xinh đẹp hơn một chút thì tốt rồi.

Thẩm Phụ chắc chắn không nhớ rõ, một tháng trước ở công viên bên cạnh trường học, cậu đã cứu cô lên từ hồ nhân tạo.

- Kiều Nhuyễn* -Thẩm Phụ lặp lại tên cô một lần, rũ mắt nhìn, đôi mắt đẹp đào hoa mang theo ý cười đầy dịu dàng -Tên thật giống với người, đáng yêu.

Kiều Nguyễn biết lời cậu nói chỉ là khách sáo, nhưng cô vẫn rất vui. Cuối cùng cô cũng đã có thể nói chuyện với Thẩm Phụ rồi.

Thẩm Phụ nghe điện thoại xong, chào Lý Nguyệt Minh.

- Dao Dao tan học rồi, tớ về trước đây.

Kiều Nguyễn nhìn chằm chằm theo bóng lưng cậu thật lâu, mãi cho đến khi cửa đóng lại, làm cho cô không nhìn thấy gì nữa.

Ngày đó về đến nhà, cô mở sổ nhật ký, viết ngày tháng lên nhưng lại không viết thêm gì. Cô cảm thấy, ngôn ngữ không thể diễn tả được.

Khoảng trống bên dưới mới có thể làm người ta mơ màng. Chờ đến rất nhiều rất nhiều năm về sau, cô lại mở sổ nhật ký ra, đến lúc xem lại trang giấy này, nhất định sẽ vì tò mò mà cố gắng nhớ lại. Sau đó nhớ tới, đây chính là ngày đầu tiên cô nói chuyện với người mình thích.

- --

Hạ Y Nhiên gõ cửa nhà vệ sinh, nhắc cô:

- Chú Mã con sắp về rồi đấy.

Mã Việt Lâm không thích Kiều Nguyễn, hắn cảm thấy Kiều Nguyễn là loại nuôi tốn cơm, nuôi cô tổ chỉ phí tiền. Hồi nhỏ, Hạ Y Nhiên đón cô từ nhà họ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uy-hiep/966194/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.