🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Đừng đánh, đừng đánh nữa, thiếp biết mình sai rồi, lần sau sẽ không dám nữa! Thiếp thật sự không dám nữa…”

Mặc cho Lam Thanh van xin thương xót thế nào, roi vẫn không ngừng vung xuống.

Cái roi dài của Thạch Anh dường như có mắt, cho dù Tiểu Vũ có bảo vệ Hương Hương trong lòng thì nó vẫn có thể rơi xuống Hương Hương từ nhiều hướng khác nhau, lúc đầu Hương Hương còn khóc lóc thảm thiết bây giờ chỉ ậm ừ nhẹ.

Nhìn như vậy càng khiến cho nàng cảm thấy khó chịu hơn là đánh trên người nàng.

“Rõ ràng là lỗi của thiếp, người nên đánh thiếp đi. Tiểu Vũ đã ngăn cản thiếp lại, hai người họ đều ngăn cản thiếp, là do thiếp cứ cố chấp muốn đi, là do thiếp sai rồi. Người đánh thiếp đi, đánh thiếp đi!”

Hắn ngồi uống trà, thong thả như không nhìn thấy mọi thứ trước mắt. Nữ nhân là những người tham lam nhất, hơi ôn hòa một tí liền dễ dàng nghĩ nhiều, được voi đòi tiên, chẳng phải làm cho người ta chán ghét hơn sao? Tốt hơn hết là hãy thông minh.

Lam Thanh không biết hắn đang suy nghĩ gì, vừa khóc lóc van xin, vừa quỳ xuống, chắp tay cho hắn trừng phạt. Mặc cho nàng van xin Lý Hoài Úc như thế nào đi nữa hắn cũng không hề nhúc nhích, Lam Thanh muốn xông vào ngăn lại nhưng đều bị Thạch Chung ngăn cản. Nàng giãy dụa, cố thoát đi đều bị Thạch Chung giữ lại dễ dàng, thậm chí còn có thể ném nàng ra xa mà không cần chạm vào.

Nàng chỉ có thể quay lại cầu xin hắn: “Làm ơn, xin người,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uy-diem/969012/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Uy Điềm
Chương 13: Cầu xin lòng thương xót
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.