Tề Vi Ninh chuyển trường đột ngột quá, lại còn im re, chẳng ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Nhưng Diêu Tự đoán được có lẽ là liên quan tới bắt nạt học đường.
Tề Vi Ninh vốn cậy mạnh lại còn cứng cỏi, Diêu Tự có thể cảm giác được cậu ta không tín nhiệm những người xung quanh, không tin bạn học cũng không tin thầy cô.
Có thể chuyện này có liên quan tới gia đình. Con trai riêng của hiệu phó, là bí mật là ai cũng biết, nhưng hiệu phó lại không đường đường chính chính nhận cậu ta.
Không nhận thì không nói gì, nhưng lại còn thu xếp cho cậu ta vào trung học số Một An Thành, làm như thế hoàn toàn không phải vì muốn tốt cho con mà là đang muốn lấp đầy nguyện vọng cá nhân của bản thân: Tuy bố không nhận con, nhưng bố sẽ cố gắng cho con điều kiện ăn học tốt, bố là một người cha đầy trách nhiệm.
Đàn ông kiểu này giả tạo phát ớn.
Diêu Tự nhớ tới bố mình, cảm thấy bọn họ cùng một giuộc.
– Chữ Tề Vi Ninh đẹp ghê. – Nghê Tinh Kiều khen một câu tự đáy lòng.
Thật ra chữ của cậu cũng ổn, nhưng không luyện đàng hoàng, lúc trước thầy cô hay nói chữ cậu xấu hơn cả gà bới, vì để Nghê Tinh Kiều luyện chữ chăm chỉ hơn mà thậm chí còn trừ điểm trong bài kiểm tra của cậu.
Từ năm học này trở đi, Nghê Tinh Kiều cũng đã cố gắng tập viết, nhưng như vậy thì tốc độ làm bài sẽ chậm lại, khi làm cái đề thi tháng cậu đã nghĩ: Cũng may mình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uu-ai/945296/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.