Nghê Tinh Kiều tuyên bố cô lập Diêu Tự vậy thôi chứ sao mà cậu nhịn nổi. Giờ tan học người ta vừa tới là cái miệng nhỏ lại bắt đầu nhai nhải:
– Trông cậu vui mừng quá nhỉ! – Nghê Tinh Kiều nằm nhoài trên bàn, cuối cùng vẫn là cậu bắt chuyện với Diêu Tự trước.
Diêu Tự ngồi xuống ngay chỗ trống bên cạnh:
– Cậu đi học lại mình không vui sao được.
– Úi giồi, đôi chim cu cuối cùng cũng đoàn tụ rồi đấy à! – Lộ Lý cũng xáp lại.
– Ai làm đôi chim cu với cậu ấy hả! – Nghê Tinh Kiều hết sức bực bội – Còn cợt nhả nữa là mình kiện cậu á.
– Muốn kiện ai thế? – Một giọng nói thình lình từ đâu xen vô – Ba mình là luật sư nè, có thể giúp cậu được đó.
Nghê Tinh Kiều ngẩng lên nhìn, hay quá, ghét của nào trời trao của ấy!
– Cậu là ai vậy? – Nghê Tinh Kiều chả buồn khách sáo.
Lâm Tự Châu thấy cậu thú vị, rất vui lòng trêu cậu:
– Hết quen rồi hả? Hôm cậu xuất viện mém nữa là mình tới đón cậu đó.
– Ồ! Thì ra là bạn cùng bàn của Diêu Tự! – Nghê Tinh Kiều mặt nặng mày nhẹ, Diêu Tự và Lâm Tự Châu nghe được đều cười phì.
Lâm Tự Châu:
– Cậu ghen à?
– … Tôi điên hay sao?
Lộ Lý ngồi bên cạnh bồi thêm:
– Mình cứ thắc mắc tại sao cậu lại cô lập Diêu Tự, cả buổi trời hóa ra là vì ghen!
Nghê Tinh Kiều hết vui rồi:
– Lộ Lý cậu theo phe ai đó hả!
Lộ Lý hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uu-ai/945293/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.