Kiều Yên Đan đang lang thang trên đường đi về nhà trọ, cô vì tâm trạng không được tốt nên không để ý mà vấp phải một cục đá.
" Aaa " Cô ngồi xuống
Kiều Yên Đan ngồi xuống lề đường massage chân cho đỡ đau, bông nhiên cô thấy chiếc xe quen thuộc của Uông Khắc Thiên dừng ngay trước mặt cô.
Uông Khắc Thiên vì muốn nhìn cô nên mới cố tình bảo tài xế láy đến nhưng dọc đường thì thấy cô ngồi xuống xoa xoa chân mình.
" Em đau chân sao? " Uông Khắc Thiên mở cửa bước xuống
" Vâng, tôi bị vấp cục đá "
" Để tôi sửa chân lại cho " anh ngồi xuống
" Không... đau lắm "
" Nhịn đau một chút, chân em bị trật rồi "
" Aaaaaa " cô thét lên, tay nắm chặt tay áo anh
" Sao rồi? Đỡ hơn rồi phải không? Em đi thử coi "Anh đỡ cô đứng dậy
" Đỡ hơn nãy rồi, cảm ơn ngài "
" Lên xe tôi đưa em về, chân thế này làm sao đi bộ về được "
" Không..."
Uông Khắc Thiên không đợi cô nói mà bế cô vào xe mình .
" Sao này đừng mang giày cao gót nữa, đi đứng cũng nhìn đường một chút "
" Tôi biết rồi " cô cúi mặt xuống
Xe dừng trước con hẻm nhà trọ, Kiều Yên Đan định đi xuống thì bị Uông Khắc Thiên bế lên.
" Chân em còn đau lắm, không đi được đâu "
Kiều Yên Đan cũng im lặng để anh bế vào. Uông Khắc Thiên bế cô vào nhà rồi đặt cô ngồi ở sofa.
" Em ăn gì chưa? "
" Vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-thieu-tinh-yeu-nay-danh-cho-anh/969146/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.