Kiều Yên Đan lên giường nằm xuống mà cứ sờ và gò má mình mỉm cười, mặt cô cũng tự đỏ lên khi nhớ lại hình ảnh của anh khi hôn cô.
*ting ting * Là tin nhắn từ Uông Khắc Thiên gửi đến
" Đã ngủ chưa? "
" Vẫn chưa " cô nhắn tin gửi lại
" Tôi bỏ quên áo vest ở đó rồi, em giữ giùm mai tôi lại lấy "1
" Vâng "
" Em không có gì nói với tôi sao? "
Kiều Yên Đan cắn cắn môi suy nghĩ, cô là có nên hỏi anh về nụ hôn đó không?
" Tôi buồn ngủ rồi, tôi ngủ trước, tạm biệt " cô soạn tin
" Được, ngủ ngon "
Kiều Yên Đan nhận được tin nhắn của anh mà cười tủm tỉm, trái tim cũng đập rộn ràng. Cả một đêm đó Kiều Yên Đan đều không ngủ được với lời chúc ngủ ngon của anh.
................
Uông Khắc Thiên ngã người về sau ghế suy nghĩ, anh biết mình có tình cảm đặc biệt dành cho Kiều Yên Đan là vì tính cách dịu dàng đáng yêu của cô chứ không phải là gương mặt giống Hạ Hàn Ngọc vì anh đã không còn yêu hay lưu luyến gì với Hạ Hàn Ngọc nữa. Dù bây giờ Hạ Hàn Ngọc có quay về bên cạnh anh, anh cũng sẽ từ chối tình cảm giả dối đó.
" Yên Đan tôi thích em rồi "
Uông Khắc Thiên ngồi thẳng dậy làm việc, anh khi nãy là cố tình bỏ áo vest lại để ngày mai còn có thể gặp cô.1
................
Một tháng trôi qua Uông Khắc Thiên cứ rất hay đến mua hoa tặng mẹ và còn đến nhà ăn chực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-thieu-tinh-yeu-nay-danh-cho-anh/969143/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.