Cô ta đã chịu nhận tội chưa?
- Thưa Tư Lệnh, phạm nhân Bạch Ly máy ngày nay không chịu ăn uống gì cả, hình như là định tuyệt thực đến chết.
Uông Tử Thần cười nhạt. Điếu xì gà trong tay hắn cháy quá phân nửa, hắn rít một hơi dài. Từng làn khói mờ ảo phả vào khoảng không vô hình.
Hắn trầm mặc.
Không ai biết hắn đang nghĩ gì, cũng không ai biết hắn rốt cuộc đang muốn làm cái gì?
Ánh mắt hắn nhìn xa xăm, không có điểm dừng. Dáng vẻ vẫn vô cùng cao ngạo như vậy.
Cô ta nghĩ cái chết dễ như thế sao?
- Tắm rửa cho cô ta sạch sẽ rồi đem cô ta đến phòng tôi. Tôi muốn đích thân dạy dỗ lại cô ta.
Um...
Trong cơn mê man, tiếng cánh cửa phòng bị ai đó đẩy ra, cảm giác thân thể mềm mại của cô đang bị một đôi mắt nhìn chằm chằm vào. Không dễ chịu một chịu nào.
Cô mơ màng tỉnh dậy, xung quanh chỉ là một màu đen kịt. Dưới ánh trăng bạc mờ ảo soi rọi từ chiếc cửa sổ, một người đàn ông đang ngồi vắt chéo chân, lưng dựa vào ghế, nhâm nhi ly rượu ngon trên tay.
Có lẽ những ngày hành hạ đã khiến cho cô nảy sinh ra ảo giác rồi chăng? Uông Tử Thần sao lại ở đây? Hắn đến để cười nhạo cô chăng hay là đến để trả thù cho người vợ đáng thương của hắn?
- Đã tỉnh rồi sao?
- Sao anh lại đưa tôi đến đây? Uông Tử Thần, anh muốn làm cái gì đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-thieu-hom-nay-dien-du-chua/2632964/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.