- Ai đang vui vẻ hả?
- Chẳng phải mới nãy Ngài cho gọi cô Phương Ly Nhi đến sau đó dặn dò chúng tôi không được phép làm phiền đến sao?
- Không làm phiền đến là để tôi dạy dỗ cô ta một trận ra trò, không phải là để vui vẻ với nhau. Ai cho các người đơm đặt trước mặt cô ấy? Có biết ông đây theo đuổi vợ khó khăn thế nào không?
Uông Tử Thần túc điên lên, mặt mày gằn đỏ tức đến mức muốn nghiến răng bóp chết cả lũ ngu si.
Tại sao cô đến lại không ai vào thông báo với hắn?
- Ông đây mà mất vợ là bọn bây chết cả lũ!
Lãnh Trác bị xách cổ lên, run bần bật nhỏ giọng van xin.
- Cầu xin Tư Lệnh tha cho tôi... Tất cả... chúng tôi thật quá ngu ngốc khi không... nhận ra được dụng ý của Ngài... Xin cho chúng tôi được lấy công chuộc tội.
Uông Tử Thần ném Lãnh Trác sang một bên, trừng mắt quát lớn cả đám người.
- Trước khi đi cô ấy có nói gì không?
- Cô ấy nói cô ấy... hận Ngài. Lần sau gặp Ngài ở chỗ nào thì đánh Ngài ở chỗ đó.
- Một lũ ngu! Đồ ăn hại! Còn không mau đi tìm cô ấy về đây cho tôi?
Nhìn chiếc điện thoại vỡ vụn dưới chân, Uông Tử Thần lại càng mất bình tĩnh. Sao hắn lại quên mất bản thân gọi cô đến giờ này chứ?
Để cho cô nghe thấy những lời nói đó có khi nào cô nghĩ rằng hắn đang chơi đùa tình cảm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-thieu-hom-nay-dien-du-chua/2632903/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.