- Vậy về nhà thì sao? Sau khi tôi đuổi cổ bọn họ đi, lúc đó em có thể thoải mái rên rỉ, hay gào khóc, hay thậm chí là muốn đánh cả tôi cũng được. Có được không em, trả lời tôi đi Bạch Ly?
Bạch Ly im lặng do dự một chút, tất cả nước của cô đều bị người đàn ông kia liếm sạch, sau đó còn hôn lên má cô âu yếm để cô nín khóc. Cuối cùng chỉ đành thỏa hiệp, gật đầu nhẹ một cái. Dù sao thì hôm nay cô cũng không thể nào thoát khỏi tên ác ma này được. Nhưng cô không muốn bị người khác bắt gặp cảnh tượng đáng xấu hổ này đâu.
- Tôi không muốn… ở đây đâu.
Khóe môi Uông Tử Thần khẽ cong lên, hôn lên đôi môi nhỏ xinh một cái chụt. Đột nhiên hắn quay sang đạp mạnh vào ghế lái khiến chiếc xe run lắc dữ dội, quát lớn.
- Mẹ kiếp! Cái xe gì mà chạy như rùa bò vậy? Bao giờ mới về đến nhà cho tôi còn cùng bé cưng hợp tác sinh em bé đây hả?
Triệu Sơn nằm không cũng trúng đạn, đã giả câm giả điếc rồi mà cũng không được yên thân nữa, cậu chỉ đành điều chỉnh tay lái lao đi trên đường cao tốc chạy hết tốc lực chạy về nhà. Căn biệt thự quen thuộc nhanh chóng hiện ra trước mắt, Triệu Sơn mới hắng giọng nói nhỏ ra phía sau.
- Thưa Tư Lệnh, chúng ta đến nơi rồi ạ.
Bạch Ly vội vàng chỉnh lại quần áo. Uông Tử Thần kéo khóa quần lại, cố gắng nhịn nốt đoạn cuối. Hắn ghé sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-thieu-hom-nay-dien-du-chua/2632899/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.