Em đừng nói gì cả, để cho tôi ôm em một chút có được không?
Bạch Ly nghi hoặc, hắn ta rốt cuộc là muốn làm cái gì nữa đây?
Nhưng hiện tại Uông Tử Thần đang đứng trước mặt cô lại dùng dáng vẻ mười phần dịu dàng thì đến tám phần ôn nhu chỉ sợ khiến cho người con gái của hắn phải chịu ủy khuất. Cô không biết nên vui mừng hay là tự giễu đây nữa.
Bởi vì cô không biết rốt cuộc tại sao kiếp này người đàn ông trước mắt này đối với cô lại như vậy. Giống như tất cả những đau khổ và tủi nhục hắn gây ra cô kiếp trước chẳng qua chỉ là một cơn ác mộng.
Hai người cứ thế ôm nhau hơn ba mươi phút, Uông Tử Thần càng lúc ôm cô càng chặt, giống như muốn khảm cô vào tim vậy. Mặt trời đã lên quá đầu, trong căn phòng nhỏ tràn ngập mùi hương ngọt ngào bỗng nhiên có tiếng gõ cửa bên ngoài truyền đến phá hỏng không khí lãng mạn bên trong phòng.
- Tư Lệnh, quân doanh truyền đến có việc cần Ngài đến giải quyết một chuyến.
- Có người gọi anh kìa, mau đi đi.
- Còn không phải tại vì tiểu hồ ly bám người nhà em hại tôi trở thành một vị Tư Lệnh chìm trong mỹ sắc sao?
- Tôi không có.
Rõ ràng là hắn kéo cô ngồi vào lòng, ôm ôm hôn hôn, dây dưa cả ngày trời cũng không chịu buông tha mà bây giờ lại đổ thừa cho cô. Giống như cô mới là người giở trò quyến rũ hắn vậy.
Còn lâu bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-thieu-hom-nay-dien-du-chua/2632877/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.