Editor: Hangleo_queen
Tiện nhân đó mặt dày đi tới nhà cô.
Hơn nữa, dì ấy và mẹ cô là bạn tốt, nhắc đến mẹ cậu ta, ông bà ngoại và cha cô đều biết, vậy nên rất không giống nhau!
Từ nhỏ đến lớn, đừng nói bạn nam, bạn nữ cô cũng hiếm khi mang về nhà, nếu đột nhiên mang đàn anh trở về, không biết sẽ ra dạng gì?
Chủ nhật cùng Nhiễm Tái Tái trở về, anh họ cả khí thế đều đàn áp cô, cô không dám mạo hiểm, lúc này về không biết sẽ chạm mặt ai.
Khuôn mặt nhỏ nhắn vặn vẹo, Mục Nhĩ đáng thương: "Đàn anh, em còn chưa nói cho ông bà ngoại biết em đã kết hôn."
Trong lòng Mục Nhĩ, bọn họ là quan trọng nhất, cao hơn cả vị trí Mục Tùng trong lòng cô.
Nhìn bộ dạng khó chịu của Mục Nhĩ, Mạc Diệp Thanh cố ý trêu chọc cô: "Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay chúng ta nói luôn cho mọi người biết."
Con ngươi Mục Nhĩ lóe lên, rồi nhanh chóng ảm đạm: "Em còn chưa đến tuổi kết hôn, nếu để cho hàng xóm láng giềng biết, ông bà ngoại cũng không ngóc đầu lên được được."
Người nhà Mục gia ở đó, dù không phải là danh gia vọng tộc, nhưng cũng được xem là một gia tộc lớn, có danh dự lớn, các chú, các anh đều có tiền đồ, chưa từng làm ra chuyện gì, cô còn chưa học xong đại học, đã cùng người khác kết hôn, để cho người ta biết cô đã có chồng, lời ra tiếng vào...
Càng nghĩ trong lòng càng thấy trống rỗng.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, bên nhà bà ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/575294/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.