Thấy Mạc Diệp Thanh, Mục Nhĩ thiếu chút nữa khóc lên, trực tiếp kéo Đường Tiểu Náo chạy về phía cửa.
Góc đường, nhìn thấy Mạc Diệp Thanh cùng Phong Dã Hồi đi vào, Nhiễm Tái Tái ngồi ở trong xe nhíu mày, trong lòng giằng co trăm mối cảm xúc ngổn ngang, im lặng nhìn.
Đường Tiểu Náo vốn dĩ giả bộ trấn định cùng dũng cảm, lúc nhìn thấy người ở phía sau Mạc Diệp Thanh thì không hiểu sao tim lại cảm thấy đau.
Bộ dáng Đường Tiểu Náo lúc này, cả người như viết đầy chữ “người lạ chớ tới gần”, “không quen chớ quấy rầy”. Phong Dã Hồi cũng quay lại nhìn cô, ánh mắt liếc lên trên người Tổ Tiểu Duyên.
Mạc Diệp Thanh đưa tay ôm Mục Nhĩ vào lòng, cũng nhìn về phía Tổ Tiểu Duyên “Ở ngoài có người chờ cậu.”
Tổ Tiểu Duyên kỳ quái “a” một tiếng, suy nghĩ một chút, chậm rãi quay lưng đi ra ngoài.
Góc đường Nhiễm Tái Tai không biết mình làm như vậy có đúng hay không.
Cậu ta nhờ Tổ Tiểu Duyên giúp một tay, hù dọa đồ ngốc kia một chút, nhìn xem cô còn muốn cố ý ở lại đây hay không.
Cậu ta cho rằng Mục Nhĩ gặp chuyện sẽ tìm cậu ta đầu tiên, ít nhất là bày tỏ. Nhưng cô không có, Nhiễm Tái Tái rất thất vọng.
Sau khi Tổ Tiểu Duyên rời đi, Mạc Diệp Thanh bảo Mục Nhĩ dọn đồ của mình tới chỗ anh ở.
Về phần Đường Tiểu Náo chủ nhân của căn phòng này, cũng không tiếp tục ở đây nữa mà chuyển tới chỗ mới.
Phàm là dưới tình huống nào, để hai nữ sinh ở ngoài đều khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-phi-tinh-tham-gia-dua-gion-cuoi-that/575276/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.